Lãng mạn nửa mùa
[ 2009-07-07 10:02:17 | Tác giả: bvl91 ]
Vậy là em chính thức chia tay Bình. Nó cũng thấy nhẹ người và mừng cho… Bình. Bấy lâu nay cậu ấy vì em như thế là quá đủ.
Có chút gì đó trong lãng mạn của em là “tự tư tự lợi”.
Dẫu là hai chị em gái, lớn lên bên nhau, song nó cũng không thể hiểu và chấp nhận cái cách em muốn thử thách, muốn Bình chứng tỏ tình yêu với em.
Nó cũng không thích kiểu em ra vẻ ta đây, khoe khoang Bình yêu mình nhất. Trong khi bản thân em chưa một lần thể hiện tình cảm để Bình yên tâm và hi vọng em cũng yêu cậu ấy như thế. Nó phải công nhận, hiếm cậu con trai nào chung tình và yêu em nhiều như Bình.
Khi em còn mải yêu cậu bạn cùng lớp cao đẳng thì Bình làm cùng công ty nó đến nhà chơi đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng khi chợt trông thấy em.
Mặc em trả lời rõ rằng mình đã có bạn trai, Bình vẫn cứ si mê, không cần đáp trả. Sau ra trường cậu bạn em vì quá xa xôi, tình cảm mờ nhạt dần, em và cậu ấy chia tay lúc nào không biết. Chỉ biết sau đó ít lâu em nhận lời yêu Bình.
Bình nổi tiếng thật thà, chịu khó và nề nếp. Những ngày mùa Bình còn cất công về quê đi gặt đỡ đần bố mẹ. Tính cậu ấy vốn cục mịch, chân chất bày tỏ tình yêu cũng bằng tấm lòng sẵn có của mình, không bóng bẩy, hoa lá cành. Nó cầu mong điều đó lay động tâm thức em, bởi em lấy Bình thực sự nó rất an tâm. Nhưng rồi nó thấy em đi làm đã được một thời gian mà vẫn không bớt đi tính trẻ con, hay làm nũng, thích lãng mạn kiểu nửa mùa.
Và hình như có chút gì đó trong lãng mạn của em là “tự tư tự lợi”. Em chỉ thích những món quà lãng mạn, biết nói và đương nhiên là phải có giá trị, còn những thứ do chính người yêu dành thời gian, trút tâm sức làm thủ công em lại xị mặt chê xấu.
Nó bảo thẳng em: “Đừng dính thói con nhà lính tính nhà quan. Con người ta sống về lâu về dài. Quan trọng là cái tình họ trao mình. Bình nó như thế, em được voi còn đòi tiên”.
Em từng có vài người bạn trai thân nên luôn muốn người yêu mình phải là tổng hòa của các nết tốt đẹp từ những người trước. Khốn nỗi Bình yêu em là người đầu tiên, lấy đâu kinh nghiệm và sự từng trải để làm đẹp lòng em.
Nó từng khuyên can em rất nhiều. Nói mãi, nói mãi, rốt cuộc chẳng thấm vào đâu. Sức chịu đựng và cố gắng của mỗi người có hạn. Dẫu đam mê nhưng cũng đến lúc Bình phải dừng lại, bởi cậu ấy đâu nhận được sự hợp tác từ em.
Em “đá” Bình. Nhưng nó lại thấy mừng cho cậu đồng nghiệp tội nghiệp, bởi cứ gắng nhẫn nhịn dung hòa thì điều đó sẽ là ép uổng, khó bền chặt.
Em đã được giới thiệu đối tượng khá ưng ý và quên Bình, một mối tình theo em là quá bình dị.
Tất nhiên nó không trách em mình, bởi cũng có thể sẽ mệt mỏi khi em yêu Bình, do lối sống quá khác biệt. Song nó chỉ lo em dại dột nghe lời đường mật của phường lẻo mép thì thiệt đời em thôi.
Bài Viết Ngẫu Nhiên:
Web Data Extractor v7.1 tìm hiểu mã nguồn của một trang web
Power ISo
[MF] Búp bê tóc mây - trọn bộ 6 tập
RoboTask v3.4
"Tóc dài" chế tác
Tạp chí THỜI TRANG Audition (Update liên tục)
[DRIVER - MTXT] - Driver HP Pavilion dv2-1025ee
Chuyện Kiếm Hiệp
Mơ
Download Genie Backup Manager Professional v8.0.282.452
Có chút gì đó trong lãng mạn của em là “tự tư tự lợi”.
Dẫu là hai chị em gái, lớn lên bên nhau, song nó cũng không thể hiểu và chấp nhận cái cách em muốn thử thách, muốn Bình chứng tỏ tình yêu với em.
Nó cũng không thích kiểu em ra vẻ ta đây, khoe khoang Bình yêu mình nhất. Trong khi bản thân em chưa một lần thể hiện tình cảm để Bình yên tâm và hi vọng em cũng yêu cậu ấy như thế. Nó phải công nhận, hiếm cậu con trai nào chung tình và yêu em nhiều như Bình.
Khi em còn mải yêu cậu bạn cùng lớp cao đẳng thì Bình làm cùng công ty nó đến nhà chơi đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng khi chợt trông thấy em.
Mặc em trả lời rõ rằng mình đã có bạn trai, Bình vẫn cứ si mê, không cần đáp trả. Sau ra trường cậu bạn em vì quá xa xôi, tình cảm mờ nhạt dần, em và cậu ấy chia tay lúc nào không biết. Chỉ biết sau đó ít lâu em nhận lời yêu Bình.
Bình nổi tiếng thật thà, chịu khó và nề nếp. Những ngày mùa Bình còn cất công về quê đi gặt đỡ đần bố mẹ. Tính cậu ấy vốn cục mịch, chân chất bày tỏ tình yêu cũng bằng tấm lòng sẵn có của mình, không bóng bẩy, hoa lá cành. Nó cầu mong điều đó lay động tâm thức em, bởi em lấy Bình thực sự nó rất an tâm. Nhưng rồi nó thấy em đi làm đã được một thời gian mà vẫn không bớt đi tính trẻ con, hay làm nũng, thích lãng mạn kiểu nửa mùa.
Và hình như có chút gì đó trong lãng mạn của em là “tự tư tự lợi”. Em chỉ thích những món quà lãng mạn, biết nói và đương nhiên là phải có giá trị, còn những thứ do chính người yêu dành thời gian, trút tâm sức làm thủ công em lại xị mặt chê xấu.
Nó bảo thẳng em: “Đừng dính thói con nhà lính tính nhà quan. Con người ta sống về lâu về dài. Quan trọng là cái tình họ trao mình. Bình nó như thế, em được voi còn đòi tiên”.
Em từng có vài người bạn trai thân nên luôn muốn người yêu mình phải là tổng hòa của các nết tốt đẹp từ những người trước. Khốn nỗi Bình yêu em là người đầu tiên, lấy đâu kinh nghiệm và sự từng trải để làm đẹp lòng em.
Nó từng khuyên can em rất nhiều. Nói mãi, nói mãi, rốt cuộc chẳng thấm vào đâu. Sức chịu đựng và cố gắng của mỗi người có hạn. Dẫu đam mê nhưng cũng đến lúc Bình phải dừng lại, bởi cậu ấy đâu nhận được sự hợp tác từ em.
Em “đá” Bình. Nhưng nó lại thấy mừng cho cậu đồng nghiệp tội nghiệp, bởi cứ gắng nhẫn nhịn dung hòa thì điều đó sẽ là ép uổng, khó bền chặt.
Em đã được giới thiệu đối tượng khá ưng ý và quên Bình, một mối tình theo em là quá bình dị.
Tất nhiên nó không trách em mình, bởi cũng có thể sẽ mệt mỏi khi em yêu Bình, do lối sống quá khác biệt. Song nó chỉ lo em dại dột nghe lời đường mật của phường lẻo mép thì thiệt đời em thôi.
**************** Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè! |
Hiện chưa có lời bình nào cho bài viết này.