Đóng lại!  Bạn chưa là thành viên của Blog 12B TVT. Hãy click vào đây để đăng ký làm thành viên và tham gia viết bài nhé!

Trốn chạy "chồng thử "

[ 2009-07-11 05:33:11 | Tác giả: bvl91 ]
Cỡ chữ: Lớn | Bình thường | Nhỏ

Hùng kéo Thùy xềnh xệch ra khỏi nhà. Chẳng biết làm thế nào, Thùy đành phải lên xe ôm cùng Hùng đi ra bến xe để về Hà Nội. Chưa đến hai tiếng sau, Thùy đã quay về “nhà tù” của mình. Thùy khóc, khóc cho thân mình chẳng biết đến lúc nào thì cô thoát khỏi tay anh ta.

Thùy và Hùng cùng quê, Hùng hơn Thùy hai lớp. Ngày cô đỗ vào đại học thì anh đã là sinh viên năm cuối của Cao đẳng Giao thông. Ngày đó, là một cô tân sinh viên tỉnh lẻ ra Hà Nội nhập học với bao bỡ ngỡ, xa lạ, Thùy chưa biết mình sẽ xoay xở với cuộc sống mới thế nào thì anh chàng đồng hương xuất hiện như một vị cứu tinh.

Đưa Thùy ra nhập học, gặp được Hùng, bố Thùy trở về ngay với lời gửi gắm: “Giao con gái bác cho cháu, cháu giúp bác nhé”. Mấy hôm đầu, Thùy ở tạm phòng trọ của Hùng. Tối đến, Hùng sang phòng cậu bạn cạnh ngủ nhờ. Ban ngày, Hùng không tiếc công, thời gian đi tìm nhà trọ cho Thùy.

Khi ở nhà, Thùy không ưa ông anh hàng xóm vì anh ta không giỏi hơn ai nhưng mồm mép lúc nào cũng tép nhảy. Nhưng giờ thấy tấm chân thành của Hùng, cô biết ơn anh nhiều lắm.

Thùy chuyển đến chỗ ở mới rồi nhưng hai anh em vẫn hay qua lại, hay đi ăn cùng nhau, nhiều hôm hết giờ học, Hùng còn đến tận trường đón Thùy. Mới nhập học chưa được bao lâu, Thùy đã có nhiều anh chàng trong lớp trong trường kéo đến phòng trọ chơi. Cũng dễ hiểu, là con gái quê nhưng Thùy có nước da trắng nõn nà, những nét trên khuôn mặt cô cũng dễ hài hòa. Dáng người Thùy lại thanh mảnh, cao trên mét sáu. Không thể so sánh với người mẫu, hoa hậu, nhưng đám con trai nhìn vào vẫn phải gật gù công nhận cô là “gái đẹp”.

Hùng cũng nằm trong số đó nhưng anh có lợi thế là người quen lâu năm nên luôn là người cận kề bên Thùy nhiều nhất. Mấy anh chàng đến tán tỉnh Thùy đều tưởng Hùng là bạn trai của cô nên dần dần tìm đường rút lui.

Sự quan tâm, săn sóc và gần gũi cũng cái kiểu nói chuyện “rót ra mật” của Hùng chẳng mấy chốc đã làm mềm yếu trái tim Thùy. Thùy từng nghĩ, vào đại học cô sẽ chỉ chú tâm đến học hành, hơn nữa có yêu cũng phải một anh chàng nào đó thư sinh, lịch lãm. Vậy nhưng cô đã nhận lời yêu Hùng.

Thùy chép miệng: “Con gái bây giờ bị lừa đầy ra đấy thôi. Yêu người quen thế này cho yên tâm”. Rồi chẳng mấy chốc, cũng giống nhiều đôi sinh viên thuê nhà trọ yêu nhau, Thùy nhanh chóng nghe lời Hùng thuyết phục về sống cùng nhau để tiết kiệm tiền nhà, lại ở gần nhau, bớt được thời gian đưa đón.

Biết vậy là dại, thế mà Thùy vẫn xuôi. Cuộc sống màu hồng của đôi vợ chồng “tạm” nhanh chóng trôi qua với gánh nặng cơm áo gạo tiền. Hùng đã ra trường, làm dân xây dựng, nếu chấp nhận đi làm xa, về các tỉnh anh sẽ có thu nhập cao hơn, nhưng anh lại bận ở nhà giữ “vợ” nên không chịu đi đâu.

Hùng làm hợp đồng theo kiểu mùa vụ cho một công ty xây dựng, lúc có việc thì người ta gọi, không thì ở nhà. Thu nhập vì thế mà cũng được chăng hay chớ. Tiền nhà, tiền điện nước, tiền ăn uống thứ gì cũng tăng chóng mặt, hai người lại càng thiếu thốn. Bữa cơm bao giờ cũng chỉ lèo tèo mấy bìa đậu phụ cùng đĩa rau muống luộc. Đến bữa ăn nào Hùng cũng cau có, nhăn nhó.

Sự chăm sóc, chiều chuộng người yêu trước đây của Hùng biến đâu mất, giờ thay vào đó là suốt ngày Hùng la cà ở hàng điện tử. Đi chơi không, hẹn hò không, giữa Hùng và Thùy bây giờ chỉ còn những trận cãi vã nảy lửa. Xóm trọ cứ vài ba hôm lại được chứng kiến đôi “vợ chồng” choảng nhau.

Cãi vã chán, Hùng quay sang thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với Thùy. Nhìn bạn bè hồn nhiên với sách vở, bạn bè, Thùy lại xót xa cho mình. Đến một hôm, không chịu nổi, cô về nhà ôm đồ đạc đi, tuyên bố với Hùng: “Tôi với anh mỗi người một đường”.

Hùng không cản, anh để Thùy đi. Đến tối, Hùng đến tận chỗ phòng trọ cô bạn mà Thùy đang ở nhờ, và đặt ngay con dao giữa phòng, cảnh cáo cô bạn của Thùy: “Đứa nào dám chứa chấp vợ tao, tao giết”.

Cô bạn Thùy ba hồn bảy vía đẩy túi quần áo vào người Thùy, nói giọng van xin: “Cậu làm ơn về đi cho tớ nhờ”. Thùy đành lủi thủi theo Hùng đi về. Hùng ngọt nhạt với cô, nhưng giọng thì đe dọa: “Em không trốn được đâu. Đừng có làm thế mà khổ thân mình ra”.

Về được mấy ngày, Hùng vẫn chứng nào tật nấy, lấy điện thoại của Thùy mang đi cầm để ghi đề. Uất ức, Thùy lại lên kế hoạch bỏ trốn. Lần này cô không để Hùng biết.

Một tuần sống chui sống lủi ở nhà một người bạn cùng lớp, Thùy nghĩ mình sẽ thoát khỏi tay Hùng. Thế mà chỉ mấy hôm sau, Thùy thấy anh ta xuất hiện ngay ở lớp học của mình. Thùy sợ chết khiếp, nhưng không muốn mọi người chứng kiến cảnh Hùng nổi loạn, cô ngoan ngoãn quay về xóm trọ cùng Hùng.

Lần này thì Hùng không nhẹ tay với Thùy nữa, anh ta nhốt Thùy trong phòng trọ rồi khóa trái cửa lại, không cho cô ra ngoài, cũng không cho cô đi học, mặc cô khóc lóc van xin.

Quyên, cô bạn ngồi cạnh Thùy thấy cả tuần Thùy không đến lớp đã tìm đến phòng trọ của cô. Lúc đó, Hùng không ở nhà, Thùy thì đang bị khóa trái trong phòng. Quyên gọi người cắt chìa khóa rồi đưa Thùy ra bến xe về thẳng nhà Quyên ở Hải Phòng.

Biết không thể để Thùy ở được bao lâu nhưng cứ được ngày nào hay ngày ấy. Chỉ hơn một tuần sau, chẳng hiểu sao Hùng lại mò được đến tận nhà Quyên kéo Thùy về. Hùng không nhốt Thùy lại nữa, mà đe dọa: “Cô còn bỏ đi lần nữa, tôi sẽ “xin” đôi chân của cô”.

Thùy cũng không đủ sức để trốn nữa, cô còn biết trốn đi đâu. Về nhà ư? Thùy không đủ sức để đối diện với bố mẹ. Ước mơ học đại học của cô đã chấm dứt khi cô nhận được quyết định đuổi học vì bỏ học quá nhiều. Chỉ có cái chết là giải quyết được mọi việc của Thùy lúc này.

Buổi sáng, lúc đi chợ, Thùy đã mua sẵn một liều thuốc ngủ. Về nhà, Thùy tắm rửa, rồi trang điểm. Thùy muốn khi mình chết sẽ không còn lưu lại những nét già nua, khắc khổ mà hơn một năm qua cô đã phải chịu đựng vì quyết định bồng bột, sai lầm của mình. Thùy thổn thức, nước mắt giàn giụa: “Con có lỗi với bố mẹ nhiều. Tha lỗi cho con”.

Đang trong trạng thái lơ mơ, chợt Thùy nghe tiếng gọi thảm thiết: “Thùy ơi Thùy, mẹ lên với con đây”. Thùy như bừng tỉnh, thả cốc nước trên tay xuống, chạy ra ngoài. Trước cổng xóm trọ, mẹ cô tay túi, tay mũ đang đứng đó. Thấy Thùy, bà ôm chặt lấy cô, nói nhỏ: “Về với bố mẹ đi con”. Thùy lặng người, ngạc nhiên vì mẹ cô đã biết tất cả. Mẹ Thùy vỗ về con gái: “Cái Quyên bạn con điện về cho mẹ là mẹ lên đây ngay lập tức”.

Ngay chiều hôm đó, hai mẹ con Thùy bắt xe về nhà. Ngồi trên xe, Thùy ôm chặt lấy mẹ, thầm cảm ơn mẹ đã “cứu” mình khỏi cái chết và thoát khỏi cả Hùng, Thùy sẽ bắt đầu lại cuộc đời của mình.

**************** Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Bài Viết Ngẫu Nhiên:
  • Wtm Copy Protection 2.01
  • Auslogics AIO Pack 2009
  • Từ điển Hán Việt điện tử
  • 4Front Headphones - Plugin cho WMP giúp nghe nhạc trong headphone hay hơn
  • Portable Recover My Files 3.9.8.6472
  • Nhật ký một tình yêu
  • [Icon-Img] - Wallpaper for MAC
  • Share code baobihoanghai.com
  • AntiCrash v3.6.1 - Tiên Ích Giảm Thiểu Tối Đa Treo PC
  • Bó tay với bà lão...

  • Hiện chưa có lời bình nào cho bài viết này.

    Gởi Ý Kiến
    Hình vui
    [smile] [confused] [cool] [cry]
    [eek] [angry] [wink] [sweat]
    [lol] [stun] [razz] [redface]
    [rolleyes] [sad] [yes] [no]
    [heart] [star] [music] [idea]
    Có thể dùng BBCode
    Tự nhận Link
    Hiển thị Smilies
    Ẩn comment
    Tài khoản:   Mật khẩu:   Đăng Ký?