Mọi chuyện sảy ra thật quá nhanh....và em đã ra đi mãi mãi ko về!
[ 2009-07-07 11:12:47 | Tác giả: bvl91 ]
Nếu bạn yêu 1 người nào đó đừng đợi đến ngày mai để nói với người ấy biết điều đó. Bởi lẽ ngày mai đó có thể ngày hôm sau đó có thể ko bao giờ đến nữa!!!
Tôi và em đã gặp nhau trong bệnh viện tôi nằm giương trên và em nằm giương dưới cả hai cùng bi benh về mắt mà. hằng ngày hai dứa ăn cùng nhau tâm sự cùng nhau.cuối tuần thì đi chơi cùng nhau.và hằng ngày cứ thế hàng tuần cũng cứ thế trôi qua.thấm thoát từ ngày nhập viện cũng đươc 3 tháng 14 ngày em khỏi và ra viên truớc.3 ngày sau tôi cũng ra viện,,,mặc dù ko đuợc ở bên nhau nữa nhưng nhà hai đúa cũng ko cách xa nhau lắm nên hàng tuần hai đúa quyết định gặp nhay 1 lần.và thuơng xuyên liên lạc với nhau....và tui cũng ko biết từ lúc nào tôi đã yêu em và tôi cũng quyết định nói cho em biết là tôi yêu em yêu em rất nhiều.
Sáng nay khác với mọi sáng tui dậy sớm,,ăn mặc cầu kì hơn mọi ngày vì hôm nay là ngày chúng tui gặp nhau và tui đã quyết định nói cho em biết là tui yêu em mà.thực ra tui đã định nói ra từ lâu nhưng tui đều ko mở miệng ra đuợc,lần này tui đã uống 1 chút ruợu vừa đủ để có can đảm...hum nay thật kì lạ mọi khi em chưa bao giờ hẹn gặp mặt mà em đén muộn.thế mà hôm nay đã muộn 15' rùi mà em vẫn chưa tới tui vẫn cố gắng chờ đọi vì đoán chác là tăc đuờng thui,,thế nhưng 20' rùi 30' ruì 1h tui bắt đầu cảm thấy có chuyện chăng lành,tôi lấy điện thoại ra và gọi cho em nhưng em lại tắt máy tui càng lo hơn,và tui đã cố gắng chạy hết sưc về phía nhà em xem có chuyên gì ko?nhà em ko có ai ở nhà.hỏi mấy nguời hàng xóm tui với biêt sang nay em bị tai nạn và đã đi cấp cứu...
Trời oi!!tui như 1 thằng điên lao thẳng tới bệnh viện.khi tôi đến nơi thì....đã hết ruì,,,tui ôm em và lấy hết suc mình gọi và lay em tỉnh dậy thế nhưng em ko bao giờ tỉnh dậy đuợc nưa,,,em đã đi thật xa thật xa tui ruì,,tui đau khổ như 1 nguời đã chết đi,,,mọi chuyện cứ thế và tui cứ ôm em như thế?????????
khi nguơi nhà em đua cho tui quyển sổ nhật kí của em.tui giở đến trang cuối cùng và trên đó viết rằng : ''anh à!đã 1 tuần rùi ko đuợc gặp anh,em nhớ anh nhớ anh rất nhiều,đã từ lâu rùi em đã yêu anh thế nhưng sao anh ko chịu nói rằng anh yêu em vậy hum nay anh hi vọng anh sẽ nói vói em rằng anh yêu em!''...giờ đây tui thật hối hận vì đã ko nói yêu em sớm hơn nhưng mọi chuyên đã quá muộn..........cuộc sống là thế đó ko biết truớc đuơc điều gì cả vì thế nếu bạn đã yêu ai thì hãy nói luôn vói nguời đó vào lúc đo vì có thể ngày mai ko bao giờ đến nữa!!!!!
Đêm đó tui đã mơ và tui lại gặp đuợc em và tui cũng đã nói cho em biết rằng : ''em à!lúc nào cũng thế từ khi gặp em cho đến giờ anh luôn nhớ và yêu em rất là nhiều nếu có thế giơi bên kia thật thì anh vẫn muốn đuợc gặp và yêu em,,,em à anh nhớ em ngàn lần nhớ em!!''
Bài Viết Ngẫu Nhiên:
4Easysoft MKV Converter v3.1.06
Đá Gà Với Quan Thị
Sekirei Phép Thuật ( 18+ ) [ chap1 - chap68]
Rainlendar
Digital FilmTools zMatte v3.0.0 - Photoshop Plug-in
Giáo án tự chọn Toán THPT
Công Công Suất Động Năng Thế Năng Định Luật Bảo Toàn Cơ Năng
Offline Explorer Enterprise 5.6.3058
Mối tình đầu..!!!
[DRIVER - MTXT] - Ibm g430
Tôi và em đã gặp nhau trong bệnh viện tôi nằm giương trên và em nằm giương dưới cả hai cùng bi benh về mắt mà. hằng ngày hai dứa ăn cùng nhau tâm sự cùng nhau.cuối tuần thì đi chơi cùng nhau.và hằng ngày cứ thế hàng tuần cũng cứ thế trôi qua.thấm thoát từ ngày nhập viện cũng đươc 3 tháng 14 ngày em khỏi và ra viên truớc.3 ngày sau tôi cũng ra viện,,,mặc dù ko đuợc ở bên nhau nữa nhưng nhà hai đúa cũng ko cách xa nhau lắm nên hàng tuần hai đúa quyết định gặp nhay 1 lần.và thuơng xuyên liên lạc với nhau....và tui cũng ko biết từ lúc nào tôi đã yêu em và tôi cũng quyết định nói cho em biết là tôi yêu em yêu em rất nhiều.
Sáng nay khác với mọi sáng tui dậy sớm,,ăn mặc cầu kì hơn mọi ngày vì hôm nay là ngày chúng tui gặp nhau và tui đã quyết định nói cho em biết là tui yêu em mà.thực ra tui đã định nói ra từ lâu nhưng tui đều ko mở miệng ra đuợc,lần này tui đã uống 1 chút ruợu vừa đủ để có can đảm...hum nay thật kì lạ mọi khi em chưa bao giờ hẹn gặp mặt mà em đén muộn.thế mà hôm nay đã muộn 15' rùi mà em vẫn chưa tới tui vẫn cố gắng chờ đọi vì đoán chác là tăc đuờng thui,,thế nhưng 20' rùi 30' ruì 1h tui bắt đầu cảm thấy có chuyện chăng lành,tôi lấy điện thoại ra và gọi cho em nhưng em lại tắt máy tui càng lo hơn,và tui đã cố gắng chạy hết sưc về phía nhà em xem có chuyên gì ko?nhà em ko có ai ở nhà.hỏi mấy nguời hàng xóm tui với biêt sang nay em bị tai nạn và đã đi cấp cứu...
Trời oi!!tui như 1 thằng điên lao thẳng tới bệnh viện.khi tôi đến nơi thì....đã hết ruì,,,tui ôm em và lấy hết suc mình gọi và lay em tỉnh dậy thế nhưng em ko bao giờ tỉnh dậy đuợc nưa,,,em đã đi thật xa thật xa tui ruì,,tui đau khổ như 1 nguời đã chết đi,,,mọi chuyện cứ thế và tui cứ ôm em như thế?????????
khi nguơi nhà em đua cho tui quyển sổ nhật kí của em.tui giở đến trang cuối cùng và trên đó viết rằng : ''anh à!đã 1 tuần rùi ko đuợc gặp anh,em nhớ anh nhớ anh rất nhiều,đã từ lâu rùi em đã yêu anh thế nhưng sao anh ko chịu nói rằng anh yêu em vậy hum nay anh hi vọng anh sẽ nói vói em rằng anh yêu em!''...giờ đây tui thật hối hận vì đã ko nói yêu em sớm hơn nhưng mọi chuyên đã quá muộn..........cuộc sống là thế đó ko biết truớc đuơc điều gì cả vì thế nếu bạn đã yêu ai thì hãy nói luôn vói nguời đó vào lúc đo vì có thể ngày mai ko bao giờ đến nữa!!!!!
Đêm đó tui đã mơ và tui lại gặp đuợc em và tui cũng đã nói cho em biết rằng : ''em à!lúc nào cũng thế từ khi gặp em cho đến giờ anh luôn nhớ và yêu em rất là nhiều nếu có thế giơi bên kia thật thì anh vẫn muốn đuợc gặp và yêu em,,,em à anh nhớ em ngàn lần nhớ em!!''
**************** Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè! |
Hiện chưa có lời bình nào cho bài viết này.