Đóng lại!  Bạn chưa là thành viên của Blog 12B TVT. Hãy click vào đây để đăng ký làm thành viên và tham gia viết bài nhé!

[T.Ngắn] - Di chúc của Thị trưởng

[ 2009-08-09 08:43:23 | Tác giả: bvl91 ]
Cỡ chữ: Lớn | Bình thường | Nhỏ

Thị trưởng thực tế chỉ là Phó thị trưởng. Thị trưởng họ Bốc, tên Chính Cánh. Nói lái chơi chữ đồng âm khác nghĩa, các đồng sự trêu đùa gọi ông là Bất Chính Kinh (nghĩa là làm những việc không đàng hoàng đứng đắn-ND).

Ông ha hả cười: Bất Chính Kinh thì Bất Chính Kinh! Kỳ thực, suốt đời ông đều làm những việc đàng hoàng đứng đắn được lòng dân, thuận ý dân.

Khi tại nhiệm, ông phụ trách Ủy ban Kiến thiết, xây dựng không ít khu nhà ở cao tầng cho dân chúng trong thành phố, giải quyết hàng loạt vấn đề phòng ở cho giới làm công ăn lương. Song, ông vẫn ở trong ngôi nhà bốn chục mét vuông.

Trong lòng ông rất thanh thản. Điều làm cho ông bất an là, một năm trước cấp trên yêu cầu ông chuyển đến ở ngôi nhà tầng dành cho cán bộ lãnh đạo cấp thành phố rộng 260 mét vuông. Ngôi nhà tầng này là do Phó thị trưởng mới nhậm chức phụ trách Ủy ban Kiến thiết xây dựng nên, sau khi ông về nghỉ hưu.

Bắt đầu, ông không muốn chuyển đến, nhưng không thể đứng vững được trước công tác tư tưởng nhiều lần của Bí thư thành ủy và Chánh văn phòng, họ nói rằng: Nếu như không chuyển đến là có ý kiến với lãnh đạo.

Cộng thêm là bà vợ càu nhàu suốt ngày. Cuối cùng ông mới chịu dọn đến. Vừa vào trong nhà là ông liền hối hận: Vùng trời của mình gồm có: Năm phòng ở hai phòng khách, hai nhà bếp, hai toalet, ngoài ra còn có một phòng chứa đồ đạc. Mỗi gian phòng tối thiểu cũng có 20 mét vuông.

Đại sảnh có đến 100 mét vuông, ở giữa còn có sân bàn cầu lông. Đêm đầu tiên đến ngủ, ông bèn mắc bệnh mất ngủ, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không tài nào ngủ được.

Nhớ lại, khi ông còn làm công nhân, bốn người ở trong một gian nhà tập thể 12 mét vuông, bình quân mỗi người không quá 3 mét vuông. Nhưng anh em con cái cùng nhau nói nói cười cười, vật lộn la hét, rất chi là vui lòng. Lúc làm giám đốc nhà máy, chẳng qua cũng ở một gian phòng làm việc, một cái bàn viết, cạnh bàn kê một tấm phản, ban ngày làm việc trên bàn, ban đêm nằm khểnh trên phản nghỉ ngơi.

Khi làm giám đốc sở Công nghiệp, vẫn ở trong phòng làm việc, chỉ tăng thêm một phòng khép kín, ban ngày làm việc bên ngoài, ban đêm ngủ trong phòng khép kín.

Sau khi làm phó thị trưởng, bắt đầu tạm thời ở tại chiêu đãi sở của cơ quan thành phố. Sau khi vợ từ nông thôn được điều lên thành phố, mới vào ở một ngôi nhà khép kín trong khu gia đình rộng 25 mét vuông.

Sau đấy, khi chuyển đến ngôi nhà ở 40 mét vuông, trong lòng ông đã bắt đầu có những điều bất an, công nhân nói chung, có ba thế hệ ông cháu, còn chưa được ở ngôi nhà lớn như thế này! Ông chỉ có hai người lớn, lại không có con, trái lại, lại được ở ngôi nhà to như thế này!

Dọn đến ở ngôi nhà 260 mét vuông, không bao giờ ông ngờ tới. Thế là bệnh mất ngủ của ông mỗi ngày một nặng, cuối cùng dẫn đến bệnh dạ du. Vào lúc nửa đêm, một mình đi đi lại lại trong phòng, lượn lượn lờ lờ, không rõ phương hướng đông tây nam bắc, nếu không tìm thấy phòng ngủ, thì cũng không tìm ra toalet.

Có một lần, ông lầm tưởng phòng chứa đồ là toalet, đái một bè vào bột mỳ, ngày hôm sau bị vợ mắng cho một trận nên thân.

Ông quyết định điều chuyển chỗ ở, muốn chuyển sang ngôi nhà ở khác nhỏ hơn một chút. Ông lập tức đệ đơn lên Bí thư thành ủy. Bí thư thành ủy tìm gặp ông trao đổi, khuyên ông rằng: “Vì cách mạng đã làm việc già nửa đời người, bây giờ đã về hưu rồi, cũng nên hưởng hạnh phúc mấy ngày”. Ông nói: “ Đây không phải là hưởng phúc, mà là chịu tội.”

Bí thư thành ủy bất lực, thoái thác rằng phải lập tức đi họp thường vụ thành ủy, bảo ông đi tìm Chánh văn phòng giải quyết. Chánh văn phòng là người ông trực tiếp đề bạt lên khi ông còn tại nhiệm, gặp ông nói chuyện rất tự nhiên, không cần ý tứ rào đón gì.

Chánh văn phòng nói: “ Cán bộ cấp thành phố ở nhà này là do quy định nội bộ của thường vụ thành ủy. Nếu bác chuyển đi, thì làm cho người ta xấu mặt! Nghĩa là bác cách mạng, nghĩa là bác không xa rời quần chúng, còn người ta đều kém bác, có phải thế không?!”

Ông quyết tâm đòi chuyển đi. Chánh văn phòng nói: “Thế thì sẽ đề xuất trong hội nghị thường vụ, sau khi nghiên cứu sẽ bàn sau nhé!”

Việc nghiên cứu này, hai tháng sau vẫn chưa có tin tức. Bệnh mất ngủ của ông đã hợp nhất với chứng bệnh dạ du, bệnh nhân đã vào giai đoạn hấp hối. Các chuyên gia phục vụ cho lãnh đạo hội chẩn, hàng ngày đều cử người đến chẩn trị cho ông, nhưng đều không thấy thuyên giảm chút nào, họ khuyên ông vào nằm viện, nhưng ông lại nói: “ Không chuyển nhà, thì tôi không bước vào cổng viện!”

Ở lỳ trong ngôi nhà 260 mét vuông, hàng ngày ông nằm trên giường, mê mê sảng sảng ngắm nhìn trần nhà, thở dài thườn thượt. Chánh văn phòng đến thăm ông, ông phớt lờ. Chánh văn phòng nói ngon nói ngọt mãi, xin ông nói.

Ông nói: “ Số trời của tôi không còn nhiều nữa, bây giờ xin để lại di chúc, mong anh báo lại với lãnh đạo!”

Chánh văn phòng nói: “ Thưa bậc lãnh đạo lão thành, cháu xin nghe đây!”

Ông nói: “ Sau khi tôi chết sẽ hỏa táng, dứt khoát phải làm cho tôi một lọ tro xương cỡ nhỏ. Ngôi nhà rộng lớn tôi ở thực sự không quen, trong lòng trống trải lắm cơ!”

Chánh văn phòng đứng ngây ra mãi, không biết nói gì cho được.

Ngày hôm sau, Thị trưởng từ trần.

**************** Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Bài Viết Ngẫu Nhiên:
  • Download chrome để duyệt web theo phong cách chuyên nghiệp nhanh nhất
  • CÂU HỎI ÔN TẬP ANCOL- PHENOL
  • 3DTime Photo Show V04 v1.05 for 3D Album
  • StartClock
  • Bẻ Bớt
  • [T.Ngắn] - Yêu thực sự-- Hoàng Anh Tú
  • Advent Calendar Screen Saver
  • Kẹt từng mi li mét
  • Windows 7 OEM Loader Release 5 by Orbit30
  • Bợm nhậu với Giáng sinh

  • Hiện chưa có lời bình nào cho bài viết này.

    Gởi Ý Kiến
    Hình vui
    [smile] [confused] [cool] [cry]
    [eek] [angry] [wink] [sweat]
    [lol] [stun] [razz] [redface]
    [rolleyes] [sad] [yes] [no]
    [heart] [star] [music] [idea]
    Có thể dùng BBCode
    Tự nhận Link
    Hiển thị Smilies
    Ẩn comment
    Tài khoản:   Mật khẩu:   Đăng Ký?