Đóng lại!  Bạn chưa là thành viên của Blog 12B TVT. Hãy click vào đây để đăng ký làm thành viên và tham gia viết bài nhé!

xin lỗi

[ 2009-07-11 03:23:46 | Tác giả: bvl91 ]
Cỡ chữ: Lớn | Bình thường | Nhỏ

Đừng chất vấn tình yêu của tôi dành cho em. Em không có quyền.

======================

- Em còn trinh ?

Bốpppppppppp.

Cú tát như trời giáng, ngay lập tức giáng thẳng vào khuôn mặt Tuân, người con trai đang đứng trước tôi. Cái tát khá mạnh, nó khiến một bên má của Tuân đỏ ửng. Nhìn bàn tay mình ửng đỏ sau cái tát vừa rồi mà khoé mắt tôi cay xè. Có một thứ sắp vỡ vụn. Trinh ? Anh ta vừa phun cái gì vào tôi thế ? Là giọng điệu của một công tử dành cho một con điếm sao ?

Hụt hẫng, thất vọng, nước mắt …tất cả đan xen vào nhau, mọi thứ ấy như đang cào xé ruột gan tôi… Tôi và anh yêu nhau đã ba năm, ba năm rồi đấy. Từng ấy thời gian vẫn không đủ để anh hiểu về tôi sao ? Từng ấy thời gian vẫn còn chưa đủ sao ?

Cổ họng đau rát, đau đến mức không thể phát ra được một lời nào từ nó. Từng lời của Tuân đang chọc thủng, đang **c khoét mọi ngõ ngách trong tim và óc tôi, nó bị rỉ máu rồi.

Khoé mắt lúc này ngày càng cay, cay đến mức khiến người ta muốn khóc. Có gì vừa trào ra khỏi mắt, gì vậy ? Ươn ướt và mặn chát.

Tuân tiếp tục nhìn tôi băng đôi mắt vô hồn của mình, trong đôi mắt đen ấy đầy rẫy sự khinh bỉ, đầy rẫy sự thương hại …

- Em chưa trả lời câu hỏi của tôi.

Câu hỏi ? Trả lời gì đây trong khi tôi không hề có câu trả lời, hả Tuân ?

- Muốn nghe câu trả lời thế nào ? – Tôi nhìn anh cười khẩy mặc dù hình ảnh anh đang mờ dần trong khoé mắt, có gì đó lại chạy ngang khoé mắt.

- … - Im lặng, gương mặt đẹp cúi xuống như đang cố trốn tránh ánh mắt của người đối diện. Không khí lúc này đã trở nên quá đỗi ngột ngạt, nó đang bóp chết hơi thở của cả Tuân và tôi.

- Sự thật… Tôi cần sự thật nơi em !

- Sự thật ? Sự thật gì trong khi tôi chưa là một con đĩ ?

- ĐĨ ? Ai dạy em kiểu nói đó ? - Đôi mắt ánh lên tia giận dữ, hai chân mày co lại, sự khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt.

- Đời dạy, xã hội dạy, ba má tôi dạy …thì sao ?

- … Hãy ngưng ngay trước khi tôi đánh em. - Tuân gằn giọng, nhấn mạnh từng lời từng chữ, tôi biết anh không đùa, và tôi cũng không đùa.

- Ha ? Bây giờ lại muốn đánh cả con đĩ này nữa sao ? Vậy thì đánh đi, đánh đi, con đĩ đang đứng trước mặt anh đây. Đánh…

Môi tôi lập tức bị chặn lại, đột ngột, ổ khoá đã được khoá lại và chiếc chìa là bờ môi của Tuân. Nụ hôn của Tuân sao thô bạo quá, đã không còn mùi của sự dịu dàng và nồng nàn nữa rồi. Nụ hôn ấy giờ đây đã không còn mùi tình, đã không còn một chút tình cảm nào dành cho tôi trong đôi môi ấy. Một nụ hôn vô vị, nhạt nhẽo và rỗng tuếch.

Nước mắt lại rơi…Tôi đã không thể ngăn cái thứ chết tiệt này chạy ra khỏi khoé mắt. Khốn nạn.

Thoát khỏi cơ miệng của anh gần như thô lỗ, đầy cự tuyệt. Đẩy Tuân ra xa, tôi gần như gào lên:

- Đừng bao giờ để môi của anh chạm vào tôi một lần nữa, vứt nó ra khỏi miệng tôi ngay. Tôi không cần cái hôn bố thí của anh. Nụ hôn chết tiệt của anh, tôi không cần…

Lại im lặng, không khí nay lại càng thêm ngột ngạt hơn. Tuân lấy tay chùi một ít nước bọt còn sót lại sau nụ hôn thô bạo vừa rồi, từng bước từng bước tiến sát đến tôi. Vẫn là đôi mắt vô hồn, Tuân nhìn thẳng - cái nhìn như có thể giết chết người đối diện – anh điềm tĩnh thốt ra những lời xé nát tim tôi:

- Cái hôn vừa rồi của em giá bao nhiêu ?

- Đĩ không bán nụ hôn.

- CÂM NGAY NẾU NHƯ KHÔNG MUỐN TÔI GIẾT EM ! – Tuân gầm lên – DẸP CÁI TỪ ẤY TRONG MIỆNG EM NGAY.

- Sao chứ ? Nói đến “đĩ” làm dơ tai anh àh ?

Bốppppppp.

Một thứ tiếng ***i tai lại vang lên, xé toạt cái không khí ngột ngạt này. Nhưng lần này là Tuân tát tôi. Cái tát rất mạnh, nó khiến tôi té nhào, một bên má cảm thấy nóng rát đồng thời một ít máu từ khoé miệng cũng rỉ ra. Đầu óc cũng khá choáng sau cái tát vừa rồi. Không ngờ Tuân lại đánh tôi, và không ngờ cái tát lại đau đến thế.

Khi anh hốt hoảng chạy lại đỡ, tôi biết chắc Tuân không có ý làm tôi đau. Nhưng tôi gạt phắt, hành động giống như đang đuổi một người hủi khi anh đến gần.

- Tôi ... tôi ..xi…

- Khỏi ! Lúc nãy tôi cũng đã đánh anh, lần này coi như huề. Còn nữa, đừng **ng vào người tôi, không lại khiến tay anh dơ, tránh xa ra.

- Dơ ?

- Vì tôi là đĩ. - Cơ miệng đã không chịu nghe lời tôi nữa rồi, nó đang phát ra những lời lẽ đầy cay độc và dối trá. Tôi không phải đĩ. Đó mới là điều mà tôi muốn nói. Tôi không phải đĩ. Khi thốt ra những lời này thì lòng tôi cũng đã chết. Anh biết điều đó ?

Bất ngờ, Tuân ôm chặt tôi, ghì chặt tấm thân yếu ớt vào lòng anh, giọng nói của anh, từng lời từng chữ mà anh thốt lên đều như hàng vạn chiếc máy cày, cày nát ruột gan, cày nát trái tim vốn đã chết của người con gái đang trong vòng tay anh:

- Tôi xin đấy, tôi xin em đấy. Đừng xé lòng tôi, đừng làm tôi đau nữa mà. Chỉ cần em nói một tiếng tôi sẽ tin, tôi sẽ tin rằng em không phải…

- Đĩ ?

- ….Hãy cho tôi câu trả lời. Tôi cần câu trả lời của em, tôi cần, cần lắm…

Tuân vẫn ghì chặt tôi, hơi thở của anh gấp gáp, vội vã và đầy sợ sệt. Tôi cảm nhận được nhịp tim của Tuân đang bị lỗi, đã không còn theo trật tự vốn có của nó nữa rồi. Tôi biết nhịp tim ấy, hơi thở ấy đang trông chờ một câu trả lời. Nhưng Tuân à, tôi biết trả lời gì đây ? Rằng tôi không phải là đĩ, rằng tôi còn trinh ? Có phải đó là câu trả lời mà anh muốn ?

- Anh tin tôi không Tuân ?

- Có. Tôi tin em, vì tin nên tôi mới yêu em. Vì thế em cần cho tôi biết câu trả lời.

- Vậy nếu bảo tôi không phải đĩ, rằng tôi còn trinh, anh tin chứ ?

- Tôi tin em.

- Ngược lại ?

- Đừng trêu tôi.

Tôi cười đau khổ:

- …Tuân à ! Yêu nhưng lại không tin tôi, tình yêu của anh trong ba năm qua đối với tôi luôn là như thế ? Ghen tuông và nghi ngờ là nền tảng cho tình yêu của anh sao ?

- Đừng chất vấn tình yêu của tôi dành cho em. Em không có quyền.

- Vậy ai mới là người có quyền ? Tình yêu vốn là thứ luôn xuất phát từ cả hai tâm hồn, tôi và anh đã cùng nhau vun trồng cái thứ được gọi là “tình yêu” suốt ba năm qua, nhưng tôi lại không có quyền trong nó. Vậy thì ai mới có quyền đây ? Nói cho tôi nghe: Đĩ thì không có quyền sao ?

- Tại sao phải là đĩ ? Tại sao em luôn bảo mình là đĩ ? Em biết tôi không nghĩ như vậy, em cũng biết rằng em không phải mà… Tại sao ?

- Anh đã bảo tôi không còn trinh, và chỉ đĩ mới không còn trinh. Vậy thì anh bảo tôi là gì ? Một trinh nữ chăng ? – Nhìn Tuân tôi cười cay đắng, vì biết mình đang mang thân phận của một con đĩ dưới mắt anh, một con đĩ không hơn không kém, đầy nhơ nhớp và bẩn thỉu.

- Em không phải đĩ. Em là của tôi, là của riêng tôi. Em không phải hạng người đó. Đĩ ..không ph..ải e..m, …

Càng nói Tuân càng xiết chặt vòng tay mình, giọng đứt thành từng quãng: anh đang khóc. Người con trai rắn rỏi, nghị lực, luôn vỗ về, luôn an ủi, động viên, luôn là chỗ dựa vững chắc cho tôi suốt ba năm qua nay lại rơi lệ…tại tôi ?

Sao Tuân khóc ? Khóc vì tôi là đĩ sao ?

Bất động trong vòng tay Tuân, mặc kệ cho anh có ôm chặt đến thế nào, có khóc nhiều đến thế nào…thì lòng tôi cũng đã chết. Cả cơ thể giờ chỉ còn lại hơi thở yếu ớt, chỉ còn lại hai hàng nước **c ngầu cứ ào ạt, cứ ung dung, cứ tự do chạy nhảy khỏi khoé mắt. Mọi suy nghĩ giờ đây đều đã tan vào khoảng không, và đâu đó trong tâm hồn: có gì đó đã vỡ vụn hoàn toàn.

**************** Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Bài Viết Ngẫu Nhiên:
  • Tansee iPhone Transfer - Full Version
  • Tài liệu về mainboard
  • Từ điển nhân vật lịch sử Việt Nam
  • 678 câu hỏi về PC
  • Math Resource Studio 4.3.11.2
  • 26 DVD Baby Einstein_Dạy bé thông minh
  • [DRIVER - MTXT] - Driver HP Pavilion dv2-1070eg
  • Source Shop Thời trang - Mỹ phẩm online của Bồ Công Anh
  • Truyền hình trực tuyến - Chương trình xem truyền hình qua Internet bằng tiếng Việt
  • Bác Sĩ Kazu - DownLoad

  • Hiện chưa có lời bình nào cho bài viết này.

    Gởi Ý Kiến
    Hình vui
    [smile] [confused] [cool] [cry]
    [eek] [angry] [wink] [sweat]
    [lol] [stun] [razz] [redface]
    [rolleyes] [sad] [yes] [no]
    [heart] [star] [music] [idea]
    Có thể dùng BBCode
    Tự nhận Link
    Hiển thị Smilies
    Ẩn comment
    Tài khoản:   Mật khẩu:   Đăng Ký?