Đóng lại!  Bạn chưa là thành viên của Blog 12B TVT. Hãy click vào đây để đăng ký làm thành viên và tham gia viết bài nhé!

Câu Chuyện tình cảm của Les

[ 2009-07-07 11:23:02 | Tác giả: bvl91 ]
Cỡ chữ: Lớn | Bình thường | Nhỏ

Cuộc sống phát triển đồng thời cuộc vui chơi của những cậu ấm cô ấm, và trong 1 gia đình khá giả của 1 người bạn tên Thiên, từ nhỏ Thiên vốn có tất cả mọi thứ trừ 1 điều duy nhất đó là tình cảm người Bố...

Với Thiên mọi ngày được gặp Bố la 1 điều như rất khó, nhưng bù lại mỗi ngày làm mẹ Thiên cười là điều Thiên hạnh phúc nhất, và dần dần Thiên muốn được thay người Bố để mạnh mẽ trở thành người che chở và thương yêu người mẹ vốn không hề có hạnh phúc thật sự bên người chồng suốt ngày chỉ có danh vọng va những người đẹp bên ngòai....

Thiên là người nhìn bên ngòai cá tính rất trầm, không nói nhiều, không muốn tiếp xúc, chỉ muốn hạnh động khi bản thân Thiên muốn làm điều gì...

Bố Thiên muốn con mình tài giỏi thì ngược lại Thiên lại càng muốn mình trở nên tệ hại, Thiên được Bố chuyển đến 1 trường rất chuyên và giỏi, ngôi trừơng mà những người lớn thường hãnh diện về sự tài giỏi của con mình khi học ở đó.

Ngày đầu tiên bước vào lớp học, cái ấn tượng đầu tiên Thiên để lại cho mọi người là Thiên mặc đồng phục nhưng không để huy hiệu của trường trên áo sơ mi, thậm chí cái tên Thiên còn không có trên áo.....Thiên để lại ấn tượng không tốt trong lòng các giáo viên và bạn bè ngày đầu tiên về sự im lặng không trả lời hay giới thiệu bản thân, và sự cá biệt này đã đẩy Thiên đến gần hơn với 1 người bạn gái rất hiền lành trong lớp tên Bích.

Bích có mái tóc dài va nụ cười có núng đồng tiền thầt sâu đều cả 2 bên, là lớp trưởng của lớp,là học sinh giỏi mấy năm liền và cũng sinh ra trong một gia đình khá giả.

Được ngồi bên cạnh 1 bạn học giỏi với Thiên như là 1 chuyện chẳng có gì đặc biệt, lời chào của Bích dành cho Thiên là nụ cười, nhưng ngược lại Thiên dành cho Bích là câu nói "làm ơn đứng lên cho tui vào" - vi Bích ngồi bên ngòai, Thiên thi ở trong- tiếng trống trường liên tục đánh sau mỗi giờ học, và những lời dạy của Thầy như từ tai này lọt qua tai kia của Thiên, điều duy nhất mà Thiên làm trong suốt buổi học đó là ngồi Vẽ - niềm đam mê duy nhất trong cuộc sống của Thiên- và không khỏi sự tò mò đó là ánh mắt của Bích khi nhìn Thiên ngồi vẽ, nhưng sự tò mò này đã được đáp lại bằng 1 câu nói lạnh lùng "nhìn gì mà nhìn, học đi chứ" - những thang điểm về tư cách mà Bích nghĩ trong đầu dành cho Thiên là "zero"......

Ngày qua ngày thang điểm trong lớp của Thiên cũng là tệ nhất lớp và những lời phê bình cho Thiên cũng là cá biệt nhất trường.....và Bích dĩ nhiên là người đứng đầu về thang điểm...điều cá biệt của Thien dẫn đến sự bực bội của Bích vì Bích được Cô giáo phân công phụ trách giúp Thiên có tiến bộ - Bích cảm giác điều kinh khủng nhất khi phải suốt ngày đối diện với 1 người như Thiên - và xin cho thêm 1 người bạn trong lớp nữa cùng với Bích giúp đỡ cho Thiên trong việc học - đó là Nhân - là 1 nam sinh học giỏi và nổi tiếng đẹp trai trong trường, cũng là người rất thích Bích trong lớp.

... Và ngày ôn tập cho Thiên đầu tiên là tại nhà Thiên... Lúc đó là 5 giờ chiều, họ đến nhà và được sự chào đón vui vẻ của Mẹ Thiên, họ thật ngạc nhiên khi thấy Thiên ngồi sẵn chuẩn bị tập để cho họ - trong đầu cô nàng Bích cứ nghĩ "chắc hôm nay trời mưa hay sao đó......", nhưng chưa kịp hết ngạc nhiên thì Bích như tát nước vào mặt để tỉnh khi biết được chỉ vì có mẹ Thiên ở trong phòng nên Thiên mới tốt thế, vì khi mẹ Thiên vừa ra khỏi cửa phòng câu đầu tiên Thiên thốt lên là "2 người cứ ngồi học, khi nào thấy mệt thì cứ về, tui ngủ tí"....Con giận cứ như núi lửa phun vậy, muốn tràn từ lâu rồi nhưng chưa có dịp, khiến cho cô nàng Bích hiền lành bộc phát liền tràn " Không học cũng phải học, đơn giản tui đến đây chỉ giúp 1 người kém đầu óc, thiếu suy nghĩ, thiếu văn hóa biết cách trở thành người có ích thôi, cho đến khi nào không còn người đó nữa thì tụi tui tự biết về, không cần phải đuổi....", câu nói quá chạm tự ái, quá nặng nề....Thiên đành im lặng và nói lên 1 câu "Giỏi"...

.....Thiên mỗi ngày đều phải học, với tâm trạng không phục, nhưng vẫn phải học để tránh khỏi cô nàng tên Bích này...thang điểm của Thiên khá lên được so với những lần trước, nhờ vào những lần lì lợm trả bài,và lời nói ngang ngược của Bích dành cho Thiên.....cô giáo hài lòng về kết quả thay đổi đó....

....Một hôm cô giáo thông báo gần đến ngày 20/11 mỗi lớp phải có tiết mục góp vui cho thầy cô, và lớp của Thiên chọn chương trình đóng 1 vở kịch tên "họa sĩ và công tước"....để giúp Thiên hòa đồng cùng bạn bè, Cô giáo đã bắt Thiên tham gia vào vở kịch vì Thiên vẽ rất đẹp...

Thiện tham gia theo yêu cầu của cô giáo..vì nhân vật là 1 họa sĩ...đồng phục của vở kịch và kịch bản do 1 bạn nữ trong lớp phụ trách - tên Phương - mỗi nhân vật mỗi cá tính, sự bộc lộ cá tính của nhân vật là đều mà người diễn phải cảm nhận

Phương vốn biết tính Thiên khó gần, nhưng do cô giáo yêu cầu nhân vật họa sĩ do Thiên đảm nhận, phương đã đến gặp Thiên nói chuyện "Thiên nên đọc kịch bản thật kỹ, đặc biệt là tác phong của họa sĩ ", Thiên im lặng ko nói gì, chỉ nhìn vào kịch bản - đột nhiên Phương nói: "Thiên sẽ mặc đồ nam trong vở kich, Thien ko ngại chứ?". Thiên trả lời rất ngắn gọn : "nếu mình thấy ngại sẽ ko đống".... - bản tính của Thiên vốn được nhiều người để ý trong trường với khuôn mặt nhìn xa cứ như con trai, Phương tuy hỏi thế nhưng trong suy nghĩ đã hiểu lý do cô giáo chọn Thiên vào vai nhân vật nam, có thể là về cá tính lẫn suy nghĩ của Thiên đặc biệt...

" câu chuyện của kịch bản được Phương viết theo cảm xúc về cuộc sống thực... nhân vật Bá tước là 1 người ko biết gì về nghệ thuật nhưng rất thích những tranh vẽ, 1 mặt là để chứng minh là có tài hoa , 1 mặt là sự trí thức hào hoa của 1 bá tước.....nhân vật họa sĩ là 1 nguời có nét vẽ sâu thẫm trong tâm hồn, khi vẽ họa sĩ nhìn thấy sự vui vẻ hoà quyện vào bức tranh.....đặc biệt nhân vật nữ chính do Bích đảm nhận, là 1 nàng tiểu thư vô cùng kiêu kì, sống thực tế với nàng tiểu thư này thì nghệ thuật vốn ko là điều gì mới mẻ trong suy nghĩ của cô ta, đơn giản chi thấy đẹp là cô ta sẽ muốn có nó, cả 2 người đêu muốn bức tranh vẽ của anh chàng họa sĩ bằng mọi cách, và khi có được nó rồi bức tranh vẽ nó như vô giá với họ, vì khi đã có rồi họ thường thấy rất bình thường, chỉ khi ko có được họ thường mới muốn chiếm đoạt nó....."

...Thiên đọc kịch bản hồi lâu.....cô giáo hỏi Thiên sẽ vẽ gì vì là nhân vật họa sĩ phải có 1 bức vẽ....Thiên suy nghi 1 hồi lâu và trả lời " e sẽ vẽ 1 con phượng hoàng đang bi thương"...cô giáo ngạc nhiên "tại sao?".....Thiên im lặng ko nói gì....

....Qua nhiều ngày tập luyện với nhau...vở kịch đã đến ngày trình diễn trong trường, buổi sáng hôm đó mọi người ai cũng lo lắng đọc kỹ lưỡng kịch bản, Thiên là người đến trễ nhất và trên tay là bức tranh của họa sĩ trong kịch bản. Mọi người mở ra xem, không hiểu sao không ai lên tiếng khen hay nói gì, chỉ nhìn vào bức tranh vì họ đều nhìn thấy bức tranh rất rất đẹp, nhưng k hiểu sao k muốn nói đẹp có lẽ mọi người ai cũng nhìn cái đẹp bên ngoài của bức tranh mà k hiểu ý nghĩa của bức tranh như nhân vật trong kịch bản....

Sắp đến giờ trình diễn, Thiên vào thay đồng phục...Bich thay xong đang ngồi trang điểm, đột nhiên Thiên bước ra sau khi thay đồ xong, Bich ngạc nhiên "Thiên giống con trai quá"..Thiên có khuôn mặt rất nam tính, bản tính khô khan ít cừơi càng làm Thiên tỏ vẻ nét con trai hơn...cả lớp ai cũng k nói gì nhưng có lẽ Thiên hiểu họ đang nghĩ gì, nhưng với Thiên chẳng ảnh hưởng gì...

Vở kich đuợc trình diễn với sự mở màn là múa hát....vỡ diễn được diễn ra rất tốt theo sự luyện tập của các bạn...vở kịch rất được sự chú ý của khản giả, có lẽ họ chú ý đến cách diễn xuất của cả 3 nhân vật....trong vở diễn có 1 cảnh, có lẽ đây là sự cảm nhận thật của 3 nhân vật.....bá tước và nàng tiểu thư đến mua tranh của chàng họa sĩ...và hỏi ý nghĩa của bức tranh vi bản thân Bích cũng k hiểu ý nghĩa của bức tranh mà Thiên vẽ.....Thiên trả lời với tư cách là họa sĩ trong kịch bản " Xin lỗi bá tước và tiểu thư, nếu 1 con phượng hoàng chỉ nhìn bên ngoài thôi thì rất đẹp đó, nhưng khi bị thương Phượng hoàng có còn tung cánh bay trên trời được nữa k?nếu k thể bay được thì Phượng hòang sẽ còn là Phượng hòang k?...cũng như con người bên ngoài đẹp đẽ lắm, nhưng tư tưởng và tư cách cũng bị thương mà k chữa trị cho lành thi cũng sẽ k đẹp gi cả....

Bich thật k ngờ, 1 bức vẽ của Thiên thôi mà lại có nhiều ý nghĩa như vậy, kể cả Phương cũng k nổi hết ngạc nhiên....họ biết rằng bên ngoài con người tên Thiên này, có hàm ý nhiều tính cách khác nhau...

lớp của Thiên được giải thưởng hay về ý nghĩa kịch bản,ai cũng vui mừng và tranh của Thiên được cô hiệu trưởng thích và treo trong phòng giám thị để làm kỉ niệm, hình như ai đi về ngang cổng chính đều nhìn vào phòng giám thị đề nhìn bức tranh ấy....Thiên trở nên nổi tiểng trong trường,các bạn trong trường để ý Thiên ngày càng nhiều nam lẫn nữ...

...Để chúc mừng cho giải thưởng, cô giáo tổ chức đi biển Vũng Tàu cho lớp đi qua đêm,cô tổ chức đi cùng với lớp A6 vì chủ nhiệm lớp đó thân với cô giáo nên 2 lớp cùng đi cho vui..tâm trạng được đi chơi ai cũng thích kể cả Thiên, cả tối Thiên ngủ ko được chỉ mong trời sáng để được đi chơi ra biển.

Sáng sớm mọi người tập trung đông đủ lắm, Thiên mặc quần short, áo thun trông rất thể thao, các bạn gái trong lớp cứ nhìn Thiên với ánh mắt vừa thích vừa ngại...Thiên nhìn rất đáng yêu,mọi người đang chờ cô giáo đến thì Thiên thấy từ xa Bích được mẹ chở đến, Bích mặc áo thun và quần ngắn, đội chiếc nón trắng lụp xụp trông rất đẹp, các bạn trai ai cũng khen "Bich nhìn baby đáng yêu quá đi"...có lẽ ác cảm dành cho cô nàng Bích này hơi nhiều, nên Thiên chẳng thấy đẹp gì cả...Bên lớp A6

được chú ý nhất đó là Trung, Nhân và Kim. Trung rất đẹp trai học giỏi là người được các bạn gái chú ý. Nhân là cậu ấm, nhìn mặt rất baby, ăn chơi số 1, con nhà giàu nên rất ra vẻ, Kim là cô nàng chảnh nhất lớp, nhưng cũng học giỏi nhất trường hơn cả Bich,khó gần và ít nói....

Cô giáo đến mọi người lên xe,Thiên chọn ngồi đầu và người ngồi bên cạnh là Thủy, 1 cô bạn bình thường trong lớp, ko có gì ấn tượng trong Thiên, đơn giản là bạn học cùng lớp thế thôi...Kim ngồi cạnh những cô bạn gái thân trong lớp của cô ta. Trung rất thích Bích, họ quen biết nhau nên ngồi gần nhau, Nhân thi ngồi với đám con trai quậy phá phía sau....

Trên đoạn đường đi, lớp phó phong trào 2 lớp tổ chức những trò vui chơi cho vui, họ tổ chức trò chơi bốc thăm cặp cặp để tiến hành giai quyết tình huống.....mỗi người một phiều...Trung bắt cặp với 1 người bạn gái trong lớp Thiên,Nhân bắt cặp với 1 thằng con trai trong lớp hắn, Bích bắt cặp với Thủy, còn Thiên thì lại bắt cặp đúng ngay Kim, cô bạn nổi tiếng khó gần và chảnh..

khi đã bắt cặp lẫn nhau rồi thì sẽ là 1 cặp trong suốt chuyến đi này, nếu cặp nào vẫn ở bên nhau và giúp đỡ nhau trong những trò chơi trong suốt chuyến đi sẽ được phần thưởng....vì là trò chơi tổ chức trong suốt chuyến đi nên Thiên đành bắt cặp với cô bạn Kim đáng ghét kia, và điều dĩ nhiên họ phải dời chỗ ngồi gần nhau...

Kim lên chỗ Thiên ngồi, cả 2 người ko ai chào ai cả vì cà 2 đều biết tiếng tăm của nhau...Kim mở lời nói chuyện với Thiên "Này cậu, tớ trước giờ làm gì cũng phải thắng nên tớ không muốn thua dù là 1 cuộc thi cho vui, đã bắt cặp rồi thì ráng thắng nha, đừng làm tớ thua đấy, còn không làm được thì ngồi yên cũng được,tớ có thể thắng 1 mình...", đáng lẽ Thiên cũng không quan tâm đến trò chơi của lớp lắm, nhưng cái cô bạn Chảnh này làm Thiên càng muốn chơi hơn mà chơi thì phải sao cho thua mới gọi là chơi...Thiên nở nụ cười rất tươi với cô bạn này và nói "Thế ah!nếu cậu muốn thắng thế thì để tớ giúp cậu" - trong lòng thì Thiên đang nói "Chờ đấy cô bạn"

trò chơi đâu tiên có tên gọi cột tay ăn bánh,phải ăn thật nhanh mỗi đội chỉ đơn giản có 4 cái bánh thôi, nhưng điều quan trọng là đối phương phải đút cho nhau ăn mà cả hai bị cột tay ở phía sau...người kia dùng miệng đút cũng được "đút bằng miệng chỉ là cắn nhẹ miếng bánh ở gốc thôi rồi đưa người kia", hoặc người kia dùng tay bị trói ở phía sau giữ bánh để người kia qua lại phía sau mà ăn..miễn nhanh là được....

Trò chơi này thì anh chàng Nhân là ăn nhanh nhất vi hắn và thằng bạn đều là boy thì có gì là ngại, chúng đút nhau bằng miệng tỉnh bơ...và Bích và Thủy cũng vậy, Trung thì còn ngần ngại nên họ dùng tay quay lại phía sau để đút....còn Thiên và Kim....khi chưa kịp nói gì thì Kim đã nói, đút bằng miệng nhanh hơn đấy...Thiên nghe bổng Shock...có lẽ với người khác Thiên sẽ ko shock thế nhưng với cô nàng Kim đáng ghét kia thật là rất shock, Thiên trả lời tỉnh bơ "cẩn thận nha, đút bằng miệng tớ lỡ nhanh qua cắn trúng môi cậu đừng nói gì nha - chỉ là câu nói đùa cho bỏ ghét chứ Thiên không hàm ý xấu xa - trò chơi bắt đầu, nói thì nói hay đấy nhưng khi bắt đầu chơi, Thiên cảm giác sao mà khó qua vì phải cắn miếng bánh bằng miệng đưa cho Kim...nhưng với Kim thì chẳng có gì miễn thắng là ok rồi...

nhưng khi mặt Kim để gần sát mặt Thiên để đưa bánh, tim Thiên đập liên tục, cảm giác như miếng bánh có độc ấy...không dám ăn..tim thì cứ đập thình thịch..Thiên chưa hề tiếp xúc ai dù nam hay nữ với khoảng cách gần thế mà lại nhìn chầm chầm vào mắt nữa chứ...vừa ngại vừa run nhưng vẫn phải đến gần để ăn, ăn có 1 cái bánh mà Thiên ăn lâu lắm có thể do Thiên sợ phải ăn cái thứ 2 kia nên ăn rất chậm...và đương nhiên người về cuối cùng là Thiên và Kim vì thời gian hết giờ mà Thiện vẫn còn đang nhai miếng bánh kia....Kim tức giận hỏi "này cậu,bộ đó giờ cậu chưa ăn bánh sao mà ăn như rùa thế"...Thiên càng thấy đáng ghét cô nàng Kim này hơn, nhưng biết sao cãi lại bây giờ chẳng lẽ nói là run ko ăn được nên đành im lặng.....

Người thắng là Nhân trong trò chơi này...mới đây đã đến nơi rồi. mỗi người được cô giáo sắp xếp phòng để ở chung, 4 người 1 phòng, dĩ nhiên là phải 2 cặp ở chung để tiện cho những trò chơi tiếp theo....

Nhưng lần này ở cùng phòng với Thiên lại là Bích, Thuỷ, vì Bích và Thủy cùng lớp với Thiên chỉ có Kim là lớp khác...không biết vô tình hay cố ý mà lại trùng hợp như vậy, 2 người mà Thiên cùng ko có ác cảm là Bích và Kim cùng ở cùng phòng với Thiên....chỉ duy nhất có Thủy là Thiên thấy bình thường.

Mới vào phòng thì cô nàng Kim đã nói "tớ tắm trước nha, xin lỗi ở nhà tớ có thói quen tắm hơi lâu, mọi người thông cảm nếu chờ..." Nghe đã thấy ghét rồi Thiên lên tiếng "này này tớ nói nghe nè, nghe nói khách sạn ở bãi biển hay có Gián lắm, cậu tắm trước coi chừng Gián bò ra đấy, để tớ tắm trước có gì kiểm tra dùm cậu cho...", và dĩ nhiên là cô nàng Kim kia nhường cho Thiên rồi vì Gián là kẻ thù lớn nhất của các cô nàng tiểu thư mà...được đắt y Thiên vào đó tắm ngâm mình cả tiếng đồng hồ và mở nhạc trong điện thoại nghe để ko nghe tiếng gõ cửa của Kim bên ngoài khi chờ lâu....khi tắm xong Thiên ra ngoài nhìn thấy khuôn mặt của Kim tức giận "tắm gì lâu thế"...Thiên trả lời "tớ thấy nhiều con Gián lắm đấy, cậu tắm nhanh rồi ra, không thì chúng bò ra bất ngờ cậu chạy không kịp đấy..."

**************** Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Bài Viết Ngẫu Nhiên:
  • Bệnh viện trung ương
  • Dragon Throne: Battle of Red Cliffs
  • [English Study] - Cambridge - STEP UP TO IELTS
  • Nhật Ký Của Một Em Bé Chưa Chào Đời
  • Thầy luôn còn mãi
  • [Bingo 2] "Đập hộp" mini game thứ hai với tên gọi "Cần gạt Bingo"
  • Tuyển tập 5 năm Tạp chí Toán học Tuổi trẻ (1991 - 1995)
  • TỶ PHÚ CÓ TRIẾT LÝ: “SỐNG HƯỞNG THỤ CHO ĐÚNG NGHĨA”
  • [CF] - hAck Wall+tÀnG hÌnh+spEEd mới ngày 29/04
  • Câu hỏi hay !!!!

  • Hiện chưa có lời bình nào cho bài viết này.

    Gởi Ý Kiến
    Hình vui
    [smile] [confused] [cool] [cry]
    [eek] [angry] [wink] [sweat]
    [lol] [stun] [razz] [redface]
    [rolleyes] [sad] [yes] [no]
    [heart] [star] [music] [idea]
    Có thể dùng BBCode
    Tự nhận Link
    Hiển thị Smilies
    Ẩn comment
    Tài khoản:   Mật khẩu:   Đăng Ký?