Đi hết đêm nay....
[ 2009-07-07 10:02:17 | Tác giả: bvl91 ]
Lạnh phải ko?
-Ừm....một chút!
-Nào,1,2,3...bàn tay ấm lên nhé!
Cô gái mỉm cười thật nhẹ,đôi má khẽ ửng hồng.Hai người nắm tay nhau len lỏi qua các gian hàng ở khu trung tâm.Cơ man là người!Nếu ko có những dịp lễ Tết thì chẳng ai biết thành phố biển nhỏ này cũng đông người đến thế.Bình thường các con phố rất hiền,rất vắng.Chàng trai liếc qua ngắm cô gái.Hôm nay cô xinh đến nghẹt thở! Aó thun trắng cao cổ,váy đen như đồng phục sinh viên Hàn,bên ngoài cũng khoác nhẹ chiếc áo khoác màu cỏ úa.Mái tóc đen nhánh được xõa dài,mượt mà.Đôi môi thoa chút son bóng căng mọng,e ấp như 2 cánh đào,nhưng khóe môi trên lại hơi cong lên,trông rất bướng.Mà cô bướng thật ấy chứ-chàng trai chợt nghĩ và tủm tỉm cười.
Chỉ còn ko đầy 1h nữa là đến giao thừa nhưng hội chợ hoa vẫn tấp nập người mua kẻ bán.Mai,đào,cúc,thược dược,lay ơn...đủ màu sắc đứng chen chúc nhau ngập tràn mọi ngõ ngách.Hoa là biểu trưng cho mùa xuân mà.Ai cũng muốn mang mùa xuân về nhà.Người bán nói thách hơn 1 chút để người mua trả giá đựơc nhìu 1 chút.Cái cảm giác"mua rẻ" được mùa xuân cũng khiến nhìu người thấy vui vui.Lát nữa chỗ này sẽ có bắn pháo hoa chào năm mới nên người đổ về đây càng lúc càng đông.Hơi người nồng nồng xua tan cả cái lạnh.Cô gái bị va quẹt liên tục,khẽ nhăn mặt:
-Tại sao chúng ta phải chen chúc ở đây trong khi ngoài kia có rất nhìu đường vắng để đi nhỉ?
-Em cháu thích đón xuân 1 mình sao?
-Còn có anh chú nữa mà?
Nhìn nụ cười lém lỉnh của cô gái,tim chàng trai hơi nghiêng đi 1 chút.Họ nắm tay nhau rời khỏi khu trung tâm,hướng về phía công viên nằm cạnh bờ biển.Chỗ này bình thường cũng khá đông người ra hóng mát nhưng hôm nay vắng lặng vì ngta đã đổ dồn đến nơi bắn pháo hoa rồi.Hai người thanh thản bước thật chậm trên con đường mòn trải sỏi ngoằn ngoèo xuyên qua các bãi cỏ,bồn hoa.Gio' từ biển thốc lên từng đợt.Lại tìm thấy hơi-lạnh-trong-hơi-ấm rùi!
Cô gái vừa đi vừa hát bài gì đó rất vui.Bỗng cô ngẩng lên,nghiêng đầu thắc mắc:
-Anh chú!thấy pháo hoa có đẹp hôn?
-Ừm...đẹp!
-Đẹp thế nào?
-Nó có nhìu màu sắc,nhìu hình dạng,nó chói sáng,rực rỡ và đẹp như...anh chú vậy!
-Xì!!!
Cô gái bĩu dài môi làm chàng trai bật cười.Anh siết chặt mạnh tay cô và nhìn bằng ánh mắt trìu mến
-Thật ra pháo hoa giống em cháu hơn.À ko,nó giống cái giây phút anh chú" tìm được"em cháu trong lần gặp nhau đầu tiên ấy
-Ơ hay,có tồn tại cái kiểu so sánh như thế nữa kia à?
- Ít ra là với anh chú...
Cô giả vờ ngúng nguẩy như trẻ con.Chàng trai tủm tỉm cười,nhớ lại ngày đầu tiên 2 người gặp nhau.Lần ấy,anh đang lang thang ngắm biển xanh thì đâm sầm vào 1 cô gái khiến cả 2 đều ngã lăn ra đất.Anh điếng người ngẩng lên.Cô gái mỉm cười,đôi mắt cô rất đẹp với rèm mi cong vút
- Tôi...tôi xin lỗi nhé
-Ừm, ko sao,lỗi của tôi mà!Thật ra tôi đi cùng với đứa em gái nhưng lại lạc nhau nên...
-Tôi giúp gì được ko?
-Tôi đã làm rơi điện thoại đâu đó.Nếu được,anh chú có thể gọi cho em gái tôi ko?
-Được chứ!Ơ,nhưng sao lại là...anh chú?
-Vì thích gọi thế thôi.
Anh bật cười trước sự ngộ nghĩnh của cô.Bây giờ mới để ý,cô rất xinh.Một vẻ đẹp trong sáng và thuần khiết!Da nâu sáng,mái tóc đen xõa dài,váy hoa màu tím dịu dàng làm mềm lòng người đối diện.Anh thấy ngượng khi bắt gặp mình đang ngắm cô say sưa.
-Thôi được,em cháu!Nào,hãy đọc số cho tôi...
Đước 1 lát thì người em gái hớt hải chạy đến.Anh mỉm cười mời 2 chị em đi ăn chút gì đó.Càng nói chuyện,anh càng phát hiện ra nhìu điều thú vị ở cô.Cô ko những xinh đẹp,tự tin mà còn rất thông minh.Sự hiểu biết của cô đã vượt ra khỏi tầm nhìn.Anh thấy khâm phục cô mọi thứ!Sau bữa ăn,anh xin phép đưa 2 chị em về tận nhà.
Vì anh từng giúp cô nên gia đình cô rất quí anh.Họ tiếp đãi anh niềm nở và còn mời ở lại dùng bữa.Anh thấy vui!Cô ở nhà trông giản dị rất dễ thương.Sau bữa ăn,cô ngồi đung đưa trên xích đu ríu rít kể cho anh nghe nhìu chuyện về lớp cô học,nơi cô làm việc và cả nhìu chuyện anh chưa từng biết về thế giới riêng của cô.Với cách nói chuyện ấy,anh bít chắc mình sẽ phải thường xuyên lui tới đây...
-Này,anh chú đang nghĩ tới điều j đó "đen tối" phải ko?
-Ơ hay,sao lại nói thế?
-Vì ko thấy anh chú nói j,chỉ cảm giác như anh chú đang cười?
-Vớ vẩn!Mà này,em...ko nghĩ mình cứ "anh chú" và "em cháu" hoài rất bất tiện sao?Bỏ mỗi chữ đi 1 nữa phía sau nhé?
-Không thích!
-Ơ hay,tại sao ko?Rồi đến bao giờ em mới thích?
-Khi nào mệt,ko nói "chữ ghép" nỗi nữa thì sẽ nói "chữ đơn"...
-Em mệt ngay bi giờ đi!(Năn nỉ hay dụ dỗ?)Mà "anh chú" thì có j hay đâu nhỉ?
-Hay chứ!"Anh" thì quá trìu mến,"chú" thì quá xa lạ,cho nên "anh chú" là 1 giải pháp dung hòa tốt nhất!
-Thế mà anh cứ tưởng mình đáng dc trìu mến rồi cơ đấy?Em làm anh buồn quá!Thôi được,anh đi đây,em cứ ở lại với sự bướng bỉnh của mình đi!
Chàng trai buông tay cô rồi tức giận bỏ đi.Ngơ ngác.Cô gái ngồi thụp xuống vệ cỏ.Ko ngờ anh ta lại có thái độ đến mức như thế.Tựa như quả bóng dồn hơi lâu ngày nên bị xì ra vậy.Nước mắt cô bắt đầu tràn xuống gò má.Anh ta thật tồi!Ít ra cũng gọi taxi cho cô về chứ.Cô ngồi 1 mình trong sự im ắng nghẹt thở,chỉ nghe dc tiếng nấc của chính mình.Cô hoảng sợ thật sự,cái cảm giác bị bỏ rơi khiến cô tủi thân nức nở.
-Anh...anh là đồ độc ác!
-Vậy là em"chịu mệt" rồi đấy nhỉ?Thôi nào,nín đi cô bé!Anh làm sao bỏ mặc em dc cơ chứ?Cho dù có bất cứ chuyện j xảy ra,anh sẽ luôn bên em,hứa đấy!
Cô gái giật mình vì giọng nói êm mượt của chàng trai vang lên từ phía sau.Hóa ra cô bị lừa.Anh ta xấu thật!Cô đứng dậy và giận dỗi bỏ đi.Chàng trai vừa buồn cười vừa thấy thương.Cô cứ bướng như trẻ con làm j cho mệt nhỉ?Anh nắm chặt lấy tay cô cô,thì thầm:
-Đừng giận anh nữa,anh xin lỗi!Em hiểu lòng anh mà,đúng ko?
-Anh rất xấu xa!
Cô vẫn còn rất dỗi.Những giọt nc mắt long lanh đọng trên gương mặt phụng phịu.Nó đáng iu đến độ chàng trai ko thể kìm lòng.Anh ôm ghì cô vào người,nói trong hơi thở nóng bỏng:
-Anh...anh hôn em nhé?
Cô gái điếng người,tim đập loạn xạ,vội vùng ra và lấy tay bịt chặt miệng lại
-Không...ko được!
-Tại sao nào?
-Vì em chưa sẵn sàng!Nào,hứa với em đi,anh sẽ ko làm thế,nhé???
Chàng trai bật cười vì bộ dạng của cô.Dù môi anh đang rất khát nhưng ko bao giờ anh cho phép mình làm tổn thương đến cô
-Thôi được,nhưng bao giờ thì anh mới được"làm thế"?
-Khi nào... em mệt!
-Nhớ lời em đã nói nhé!Nào,bi giờ chúng ta sẽ đi,đến khi nào em mệt và dừng lại thì anh sẽ hôn em!
-Anh ác quá hà!Thế đến khi nào em mới dc phép dừng lại mà anh vẫn ko hôn?
-Khi nào anh mệt!
-Là bao giờ?
-Đi hết đêm nay...
-Ác quá!Trời sẽ phạt anh!
-Nếu em còn nói anh ác nữa,trời sẽ phạt em bằng cách...bắt anh hôn em đấy!
Cô gái cứ giãy nãy lên từng chập"Anh ác quá!".Chàng trai cứ vừa cười vừa dọa dẫm "Nếu em dừng lại,anh sẽ hôn em!".Ánh mắt họ tràn đầy những thứ được gọi tên là HẠNH PHÚC.Ở ngoài khu trung tâm,pháo hoa đã được bắn lên trời.Năm mới đến rồi...
Bài Viết Ngẫu Nhiên:
Font Collections (2009) All Font
99 tuần buôn chuyện (0.22 MB)
[Xbox360]Iron Man PAL XBOX360-SPARE !!!
[Icon-Img] Air Transport
Tiếu Ngạo Giang Hồ - Chính thức Closed Beta
Portable RealPlayer Gold 11.1.3 Build 6.0.14.955
Raptor v2.1 beta
Share Code benhvientanhung.com
[Bingo 2] "Đập hộp" mini game thứ hai với tên gọi "Cần gạt Bingo"
[DRIVER - MTXT] - Driver HP Pavilion dv2-1050eg
-Ừm....một chút!
-Nào,1,2,3...bàn tay ấm lên nhé!
Cô gái mỉm cười thật nhẹ,đôi má khẽ ửng hồng.Hai người nắm tay nhau len lỏi qua các gian hàng ở khu trung tâm.Cơ man là người!Nếu ko có những dịp lễ Tết thì chẳng ai biết thành phố biển nhỏ này cũng đông người đến thế.Bình thường các con phố rất hiền,rất vắng.Chàng trai liếc qua ngắm cô gái.Hôm nay cô xinh đến nghẹt thở! Aó thun trắng cao cổ,váy đen như đồng phục sinh viên Hàn,bên ngoài cũng khoác nhẹ chiếc áo khoác màu cỏ úa.Mái tóc đen nhánh được xõa dài,mượt mà.Đôi môi thoa chút son bóng căng mọng,e ấp như 2 cánh đào,nhưng khóe môi trên lại hơi cong lên,trông rất bướng.Mà cô bướng thật ấy chứ-chàng trai chợt nghĩ và tủm tỉm cười.
Chỉ còn ko đầy 1h nữa là đến giao thừa nhưng hội chợ hoa vẫn tấp nập người mua kẻ bán.Mai,đào,cúc,thược dược,lay ơn...đủ màu sắc đứng chen chúc nhau ngập tràn mọi ngõ ngách.Hoa là biểu trưng cho mùa xuân mà.Ai cũng muốn mang mùa xuân về nhà.Người bán nói thách hơn 1 chút để người mua trả giá đựơc nhìu 1 chút.Cái cảm giác"mua rẻ" được mùa xuân cũng khiến nhìu người thấy vui vui.Lát nữa chỗ này sẽ có bắn pháo hoa chào năm mới nên người đổ về đây càng lúc càng đông.Hơi người nồng nồng xua tan cả cái lạnh.Cô gái bị va quẹt liên tục,khẽ nhăn mặt:
-Tại sao chúng ta phải chen chúc ở đây trong khi ngoài kia có rất nhìu đường vắng để đi nhỉ?
-Em cháu thích đón xuân 1 mình sao?
-Còn có anh chú nữa mà?
Nhìn nụ cười lém lỉnh của cô gái,tim chàng trai hơi nghiêng đi 1 chút.Họ nắm tay nhau rời khỏi khu trung tâm,hướng về phía công viên nằm cạnh bờ biển.Chỗ này bình thường cũng khá đông người ra hóng mát nhưng hôm nay vắng lặng vì ngta đã đổ dồn đến nơi bắn pháo hoa rồi.Hai người thanh thản bước thật chậm trên con đường mòn trải sỏi ngoằn ngoèo xuyên qua các bãi cỏ,bồn hoa.Gio' từ biển thốc lên từng đợt.Lại tìm thấy hơi-lạnh-trong-hơi-ấm rùi!
Cô gái vừa đi vừa hát bài gì đó rất vui.Bỗng cô ngẩng lên,nghiêng đầu thắc mắc:
-Anh chú!thấy pháo hoa có đẹp hôn?
-Ừm...đẹp!
-Đẹp thế nào?
-Nó có nhìu màu sắc,nhìu hình dạng,nó chói sáng,rực rỡ và đẹp như...anh chú vậy!
-Xì!!!
Cô gái bĩu dài môi làm chàng trai bật cười.Anh siết chặt mạnh tay cô và nhìn bằng ánh mắt trìu mến
-Thật ra pháo hoa giống em cháu hơn.À ko,nó giống cái giây phút anh chú" tìm được"em cháu trong lần gặp nhau đầu tiên ấy
-Ơ hay,có tồn tại cái kiểu so sánh như thế nữa kia à?
- Ít ra là với anh chú...
Cô giả vờ ngúng nguẩy như trẻ con.Chàng trai tủm tỉm cười,nhớ lại ngày đầu tiên 2 người gặp nhau.Lần ấy,anh đang lang thang ngắm biển xanh thì đâm sầm vào 1 cô gái khiến cả 2 đều ngã lăn ra đất.Anh điếng người ngẩng lên.Cô gái mỉm cười,đôi mắt cô rất đẹp với rèm mi cong vút
- Tôi...tôi xin lỗi nhé
-Ừm, ko sao,lỗi của tôi mà!Thật ra tôi đi cùng với đứa em gái nhưng lại lạc nhau nên...
-Tôi giúp gì được ko?
-Tôi đã làm rơi điện thoại đâu đó.Nếu được,anh chú có thể gọi cho em gái tôi ko?
-Được chứ!Ơ,nhưng sao lại là...anh chú?
-Vì thích gọi thế thôi.
Anh bật cười trước sự ngộ nghĩnh của cô.Bây giờ mới để ý,cô rất xinh.Một vẻ đẹp trong sáng và thuần khiết!Da nâu sáng,mái tóc đen xõa dài,váy hoa màu tím dịu dàng làm mềm lòng người đối diện.Anh thấy ngượng khi bắt gặp mình đang ngắm cô say sưa.
-Thôi được,em cháu!Nào,hãy đọc số cho tôi...
Đước 1 lát thì người em gái hớt hải chạy đến.Anh mỉm cười mời 2 chị em đi ăn chút gì đó.Càng nói chuyện,anh càng phát hiện ra nhìu điều thú vị ở cô.Cô ko những xinh đẹp,tự tin mà còn rất thông minh.Sự hiểu biết của cô đã vượt ra khỏi tầm nhìn.Anh thấy khâm phục cô mọi thứ!Sau bữa ăn,anh xin phép đưa 2 chị em về tận nhà.
Vì anh từng giúp cô nên gia đình cô rất quí anh.Họ tiếp đãi anh niềm nở và còn mời ở lại dùng bữa.Anh thấy vui!Cô ở nhà trông giản dị rất dễ thương.Sau bữa ăn,cô ngồi đung đưa trên xích đu ríu rít kể cho anh nghe nhìu chuyện về lớp cô học,nơi cô làm việc và cả nhìu chuyện anh chưa từng biết về thế giới riêng của cô.Với cách nói chuyện ấy,anh bít chắc mình sẽ phải thường xuyên lui tới đây...
-Này,anh chú đang nghĩ tới điều j đó "đen tối" phải ko?
-Ơ hay,sao lại nói thế?
-Vì ko thấy anh chú nói j,chỉ cảm giác như anh chú đang cười?
-Vớ vẩn!Mà này,em...ko nghĩ mình cứ "anh chú" và "em cháu" hoài rất bất tiện sao?Bỏ mỗi chữ đi 1 nữa phía sau nhé?
-Không thích!
-Ơ hay,tại sao ko?Rồi đến bao giờ em mới thích?
-Khi nào mệt,ko nói "chữ ghép" nỗi nữa thì sẽ nói "chữ đơn"...
-Em mệt ngay bi giờ đi!(Năn nỉ hay dụ dỗ?)Mà "anh chú" thì có j hay đâu nhỉ?
-Hay chứ!"Anh" thì quá trìu mến,"chú" thì quá xa lạ,cho nên "anh chú" là 1 giải pháp dung hòa tốt nhất!
-Thế mà anh cứ tưởng mình đáng dc trìu mến rồi cơ đấy?Em làm anh buồn quá!Thôi được,anh đi đây,em cứ ở lại với sự bướng bỉnh của mình đi!
Chàng trai buông tay cô rồi tức giận bỏ đi.Ngơ ngác.Cô gái ngồi thụp xuống vệ cỏ.Ko ngờ anh ta lại có thái độ đến mức như thế.Tựa như quả bóng dồn hơi lâu ngày nên bị xì ra vậy.Nước mắt cô bắt đầu tràn xuống gò má.Anh ta thật tồi!Ít ra cũng gọi taxi cho cô về chứ.Cô ngồi 1 mình trong sự im ắng nghẹt thở,chỉ nghe dc tiếng nấc của chính mình.Cô hoảng sợ thật sự,cái cảm giác bị bỏ rơi khiến cô tủi thân nức nở.
-Anh...anh là đồ độc ác!
-Vậy là em"chịu mệt" rồi đấy nhỉ?Thôi nào,nín đi cô bé!Anh làm sao bỏ mặc em dc cơ chứ?Cho dù có bất cứ chuyện j xảy ra,anh sẽ luôn bên em,hứa đấy!
Cô gái giật mình vì giọng nói êm mượt của chàng trai vang lên từ phía sau.Hóa ra cô bị lừa.Anh ta xấu thật!Cô đứng dậy và giận dỗi bỏ đi.Chàng trai vừa buồn cười vừa thấy thương.Cô cứ bướng như trẻ con làm j cho mệt nhỉ?Anh nắm chặt lấy tay cô cô,thì thầm:
-Đừng giận anh nữa,anh xin lỗi!Em hiểu lòng anh mà,đúng ko?
-Anh rất xấu xa!
Cô vẫn còn rất dỗi.Những giọt nc mắt long lanh đọng trên gương mặt phụng phịu.Nó đáng iu đến độ chàng trai ko thể kìm lòng.Anh ôm ghì cô vào người,nói trong hơi thở nóng bỏng:
-Anh...anh hôn em nhé?
Cô gái điếng người,tim đập loạn xạ,vội vùng ra và lấy tay bịt chặt miệng lại
-Không...ko được!
-Tại sao nào?
-Vì em chưa sẵn sàng!Nào,hứa với em đi,anh sẽ ko làm thế,nhé???
Chàng trai bật cười vì bộ dạng của cô.Dù môi anh đang rất khát nhưng ko bao giờ anh cho phép mình làm tổn thương đến cô
-Thôi được,nhưng bao giờ thì anh mới được"làm thế"?
-Khi nào... em mệt!
-Nhớ lời em đã nói nhé!Nào,bi giờ chúng ta sẽ đi,đến khi nào em mệt và dừng lại thì anh sẽ hôn em!
-Anh ác quá hà!Thế đến khi nào em mới dc phép dừng lại mà anh vẫn ko hôn?
-Khi nào anh mệt!
-Là bao giờ?
-Đi hết đêm nay...
-Ác quá!Trời sẽ phạt anh!
-Nếu em còn nói anh ác nữa,trời sẽ phạt em bằng cách...bắt anh hôn em đấy!
Cô gái cứ giãy nãy lên từng chập"Anh ác quá!".Chàng trai cứ vừa cười vừa dọa dẫm "Nếu em dừng lại,anh sẽ hôn em!".Ánh mắt họ tràn đầy những thứ được gọi tên là HẠNH PHÚC.Ở ngoài khu trung tâm,pháo hoa đã được bắn lên trời.Năm mới đến rồi...
**************** Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè! |
Hiện chưa có lời bình nào cho bài viết này.