Đóng lại!  Bạn chưa là thành viên của Blog 12B TVT. Hãy click vào đây để đăng ký làm thành viên và tham gia viết bài nhé!

Rung động đầu đời

[ 2009-07-05 10:40:39 | Tác giả: bvl91 ]
Cỡ chữ: Lớn | Bình thường | Nhỏ

Quý mến cậu nhưng tôi lại không cho phép mình tiến xa hơn hai chữ tình bạn vì tôi không dám tin vào một người lúc nào cũng lãng mạn, bay bổng.

Quý mến cậu nhưng tôi lại không cho phép mình tiến xa hơn một tình bạn... (Ảnh minh họa).
Tôi, một đứa con gái 21 tuổi chưa hề yêu ai, tất cả mới chỉ dừng lại ở những rung động trong sáng của tuổi học trò. Một đứa con gái bướng bỉnh, lúc nào cố gắng sống thật mạnh mẽ. Như hầu hết những người đã gặp, họ đều nói rằng tôi là người tự tin. Và cũng thật hợp lý khi tôi là sinh viên của một trường kinh tế.
Cậu - một người con trai kém tôi một tuổi. Học nghệ thuật, lãng mạn và đa tình
Chúng ta bắt đầu chơi và thân với nhau từ khi nào tôi cũng không rõ. Có thể là từ những trò đùa, từ những buổi sáng cậu bỏ học về sớm rồi sang phòng tôi nói chuyện hay từ những buổi dạo mát quanh hồ thoảng trong gió mùi hương hoa sữa.
Khi đó tôi coi cậu như một cậu bạn thân. Nói chuyện về cuộc sống cùng cậu, kể cho cậu nghe về tuổi học trò đẹp đẽ của tôi. Và rồi chỉ hơn một tháng kể từ ngày gặp mặt, trực giác của một người con gái bảo tôi rằng cậu đang có tình cảm không phải là tình bạn với tôi. Nói thật, cảm giác đầu tiên của tôi là hạnh phúc, ấm áp. Không vui sao được khi có một người khác phái dành cho mình sự quan tâm, săn sóc.
Nhưng, giá như không có chữ "nhưng" này. Đằng sau cái cảm giác ấm áp ấy là sự bất ổn. Tôi không có lòng tin với cậu. Quý mến cậu nhưng tôi lại không cho phép mình tiến xa hơn hai chữ tình bạn, tôi không dám tin vào một người lúc nào cũng lãng mạn, bay bổng. Tôi không có niềm tin rằng tôi có thể dựa vào cậu khi mệt mỏi. Mà điều đó là điều thực sự có ý nghĩa và quan trọng trong cuộc sống của tôi
Càng ngày cậu càng quan tâm đến tôi hơn. Chẳng ai trong xóm trọ là không biết, cho dù tôi cố gắng giải thích nhưng hơn ai hết tôi là người hiểu rõ nhất.
Tôi biết quãng thời gian cậu yêu tôi là quãng thời gian khó khăn của cậu. Tôi chối bỏ tình yêu của cậu một cách phũ phàng. Tôi rất thương cậu nhưng tôi lại chẳng thể làm gì khác vì tôi sợ tôi sẽ làm tổn thương cậu, làm cậu phải khổ.
Đã có lúc tôi tự hỏi bản thân, tại sao tôi lại phải làm thế, cậu khổ mà tôi cũng có sung sướng gì đâu. Cậu nói rằng tôi là người sắt đá nhưng cậu biết không tôi đâu có sắt đá như cậu nói, tôi cũng rung động, cũng mềm yếu lắm chứ.
Từng ngày qua đi tôi vẫn luôn hy vọng rằng cậu sẽ thay đổi, cậu sẽ người lớn hơn một chút nhưng mọi chuyện chẳng bao giờ được như mong muốn. Mà điều tôi mong muốn cũng thật vô lý phải không. Cậu kém tôi một tuổi, học về nghệ thuật, cậu còn làm thơ nữa ... thì sao có thể đây?
Chắc cậu chưa biết và có lẽ sẽ chẳng bao giờ biết được đâu, đã có lúc tôi dành tình cảm cho cậu, tưởng rằng chúng ta có thể tiến xa hơn mức độ tình bạn, nhưng rồi những hành động, những lời nói mà cậu cho là rất bình thường ấy lại là những gáo nước lạnh đổ vào ngọn lửa vừa mới nhen nhúm trong tôi.
Mà có lẽ cậu cũng không yêu tôi thật lòng như cậu nói bởi xung quanh cậu là những cô gái ít tuổi hơn, dịu dàng và nữ tính hơn tôi. Cậu sao có thể không xiêu lòng nhỉ. Một người con gái ích kỷ như tôi sao có thể chấp nhận một người nói rằng yêu mình nhưng vẫn luôn tán tỉnh, trò chuyện thân mật với những cô gái khác đây?
Mấy hôm trước thái độ của cậu đột nhiên thay đổi, tôi cũng đoán được phần nào. Tôi chủ động hỏi cậu. Và cậu đã hỏi tôi rằng, tôi có yêu cậu không? Khi đó tôi đã nói rằng không vì tôi hiểu cậu đã thay đổi rồi, cậu còn đang bận chuyện trò với những cô gái khác. Tôi làm gì còn một câu trả lời khác đây. Tôi đâu thể làm gì để níu kéo cậu vì tất cả đã trở thành vô nghĩa rồi.
Chán chường, thất vọng là lý do mà tôi càng ngày càng xa cậu hơn. Tôi chọn làm kẻ sắt đá trong mắt cậu, làm một người bạn bình thường của cậu để mong cuộc sống của mình nhẹ nhàng hơn, mặc dù lúc này đây, mỗi khi thấy cậu chát, nhắn tin với những người con gái khác, tôi vẫn run lên vì đố kỵ và hình như một chút ghen tuông. Nhưng người ta chỉ có thể chọn cho mình một con đường, cho dù để đi được trên con đường đó người ta phải mất mát, phải khổ đau.

**************** Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Bài Viết Ngẫu Nhiên:
  • Con gì chạy ra đầu tiên?
  • The Pirate'z DVD Pack
  • Share code Playlist MP3 = Flash
  • Tuyết Ẩm Đao - Tuyệt Thế Kiếm
  • Tổng hợp các trick trong FF02
  • Ashampoo ClipFisher v1.20
  • [English Study] - Everything You Know About English Is Wrong
  • 80 năm vẫn chạy tốt
  • 1 skin tối sáng quá đỉnh
  • Registry Workshop 4.2.1 Portable

  • Hiện chưa có lời bình nào cho bài viết này.

    Gởi Ý Kiến
    Hình vui
    [smile] [confused] [cool] [cry]
    [eek] [angry] [wink] [sweat]
    [lol] [stun] [razz] [redface]
    [rolleyes] [sad] [yes] [no]
    [heart] [star] [music] [idea]
    Có thể dùng BBCode
    Tự nhận Link
    Hiển thị Smilies
    Ẩn comment
    Tài khoản:   Mật khẩu:   Đăng Ký?