Chân dung ông tổ thuyết lừa đảo Ponzi
[ 2009-09-01 03:30:28 | Tác giả: bvl91 ]
Trong những tháng cuối năm 2008, báo chí đã rộ lên cha đẻ của thuyết lừa đảo Ponzi (lừa đảo đa cấp hay mô hình lừa đảo Kim tự tháp). Vậy cha đẻ của thuyết Ponzi là ai?
Bernard Madoff, người đã lấy đi một cách khéo léo 50 tỷ USD của các nhà đầu tư Mỹ và mới bị phát giác cuối năm 2008. Tuy không có quan hệ máu thịt gì với Charles Ponzi, nhưng cách ông trùm chứng khoán phố Wall lừa đảo nhà đầu tư y hệt như Charles Ponzi đã từng làm hồi đầu thế kỷ 20. Được mệnh danh là "ông tổ” của các trùm lừa đảo tín dụng đa cấp, Charles Ponzi trong vòng 2 năm (1919 - 1920) đã huy động được 15 triệu USD một con số khổng lồ vào thời điểm đó từ hàng vạn khách hàng đã bị mất tiền thông qua "kế hoạch Ponzi".
Dù nhiều người chưa bao giờ nghe tên Ponzi, thuật ngữ "Ponzi scheme" là một sự mô tả được nhiều người biết về một hệ thống các kế hoạch "kiếm tiến nhanh" có tính chất lừa đảo được thực hiện thông qua mạng Internet và những nơi khác cho đến ngày nay. Bí danh của ông bao gồm Charles Ponei, Charles P. Bianchi, Carl và Carlo.
Bôn ba và bài học vỡ lòng của tài năng lừa đảo
Nhiều thông tin về cuộc đời của Charles Ponzi hơi khó xác định do ông có xu hướng phịa và thêm thắt màu mè vào sự thật về bản thân mình. Ông được sinh ra với tên là Carlo Ponzi ở Lugo, Italia năm 1882 (không phải Parma như một số nguồn tài liệu, dù ông đã sống ở đó thời niên thiếu). Ông đã làm một công nhân bưu điện nhưng đã sớm bỏ ngang và được nhận vào học ở Đại học Roma La Sapienza. Bạn bè ông xem trường đại học này là một "kỳ nghỉ mát bốn năm", và ông đã nhập bọn với họ lang thang các quán bar, cà phê và opera. At some point, short on funds, Ponzi đã bỏ học và lên tàu S.S. Vancouver đi Boston, Massachusetts, Mỹ.
Charles Ponzi sinh tại Lugo (Italia) vào năm 1882. Lớn lên, Ponzi phải kiếm sống bằng nghề đưa thư và sau đó được chấp nhận vào học tại Đại học Rome ở La Sapienza. Có cơ hội học tập để đổi đời nhưng Ponzi không tận dụng. Bạn bè tả rằng thời gian học đại học với Ponzi như một kỳ đi nghỉ kéo dài 4 năm.
Suốt quãng thời gian đó, Ponzi liên tục la cà quán bar, cà phê và các nhà hát opera. Cuối cùng khi hết vốn, Ponzi buộc phải bỏ học và lên tàu S.S. Vancouver tới kiếm sống ở Boston, Massachusetts (Mỹ).
Theo lời Ponzi, ông đã tới Mỹ khi trong túi chỉ có vỏn vẹn 2 USD và 50 xu. Toàn bộ số tiền mang theo để tạo lập cuộc sống mới ở Mỹ đã bị nướng vào các cuộc đỏ đen trong những ngày lênh đênh trên biển.
Hết tiền, Ponzi buộc phải học tiếng Anh và dành vài năm, làm nhiều việc khác nhau để kiếm sống. Đã có lúc Ponzi làm nghề rửa bát cho một nhà hàng và ngủ ngay trên sàn nhà. Nhờ tích cực lao động, Ponzi được thăng cấp lên vị trí bồi bàn để rồi bị sa thải vì tội lừa gạt khách hàng và trộm cắp.
Thất nghiệp, Ponzi tìm tới Montreal, Canada và trở thành người thu ngân trong chi nhánh mới mở của ngân hàng Banco Zarossi. Để thu hút khách, ông chủ Zarossi trả khoản lợi tức lên tới 6% (gấp đôi các đối thủ) cho những ai chịu gửi tiền vào ngân hàng của ông ta. Kết quả là hoạt động làm ăn của Zarossi lên như diều gặp gió. Nhưng Ponzi hiểu rõ rằng ngân hàng đang gặp rắc rối vì các khoản nợ xấu và quan trọng hơn là tiền thu được không được đầu tư vào sản xuất. Để duy trì hoạt động, Zarossi thường lấy tiền của nhà đầu tư sau để trả cho nhà đầu tư trước. Cuối cùng ngân hàng sụp đổ, nhưng Zarossi đã kịp trốn sang Mexico.
Sau đó, Ponzi ở lại Montreal một thời gian. Do hết tiền, ông lại làm giả chi phiếu và bị xử 3 năm tù ở Quebec. Mãn hạn tù, Ponzi về Mỹ, nhưng bị lừa tham gia một đường dây vận chuyển người Italy nhập cư trái phép. Ông bị bắt và tiếp tục ngồi tù thêm 2 năm nữa ở Atlanta. Ở đây, Ponzi chơi thân với một tù nhân có tên Ignazio Lupo và chứng kiến tên này được trả tự do sớm khi giả ốm thập tử nhất sinh bằng cách ăn xà phòng cạo râu. Ponzi lại có thêm bài học nữa về “sức mạnh” của những lời nói dối.
Siêu tốc đi đến giàu sang
Khi được tự do, Ponzi trở về Boston, yêu và cưới một cô gái trẻ có tên Rose Gnecco. Lẽ ra Ponzi sẽ có một cuộc sống bình thường như bao người khác. Nhưng ông lại muốn vợ mình sớm được hưởng đời nhung lụa.
Vậy là Ponzi lao vào kiếm tiền. Ông thử làm nhiều công việc khác nhau trước khi nghĩ ra ý tưởng lập một cuốn niên giám điện thoại lớn có số của các doanh nghiệp và sẽ thu lời nhờ quảng cáo ở đó. Đây là ý tưởng để người ta hình thành cuốn niên giám Yellow Pages để bán quảng cáo cho khách hàng. Tuy nhiên, khi ý tưởng của Ponzi chưa thành hiện thực thì công ty của ông ta phá sản.
Ponzi bị bắt năm 1910
Vài tuần sau đó, Ponzi nhận được lá thư từ một công ty ở Tây Ban Nha đề nghị trao đổi về ý tưởng kinh doanh của anh. Trong thư có một tấm phiếu IRC (phiếu thay cho con tem để gửi thư miễn phí toàn cầu). Đó là thứ mà Ponzi chưa từng tìm thấy.
Khi tìm hiểu về nó, Ponzi biết được rằng nhiều nơi trên thế giới đã dùng IRC. IRC có giá trị ngang một con tem ở một nước trong khi giá tem mỗi nơi một khác. Ponzi phát hiện cơ hội làm giàu nến ông ta mua IRC ở nơi giá rẻ như quê nhà Italy và bán nó ở nơi giá cao như tại nước Mỹ. Tìm ra kẽ hở này, Ponzi lên kế hoạch làm giàu, gồm 4 bước cơ bản: gửi tiền ra nước ngoài, mua IRC; gửi IRC về Mỹ; đổi IRC ra tem và bán tem kiếm tiền. Ponzi nhẩm tính khoản lợi nhuận thu được, sau khi trừ chi phí, có thể vượt quá 400% và quan trọng hơn, việc này hoàn toàn hợp pháp.
Vạch xong kế hoạch, Ponzi bắt đầu tìm sự giúp đỡ tài chính. Ông kêu gọi bạn bè cho mượn tiền và hứa trả họ lãi suất lên tới 50% trong vòng 45 ngày.
Ponzi thành lập Công ty môi giới chứng khoán. Một vài người mạnh dạn bỏ tiền đầu tư và được trả lãi như đã cam kết. Tiếng lành đồn xa, các khoản đầu tư thi nhau chảy về. Ponzi thuê mướn hàng loạt nhân viên và hứa sẽ trả khoản lợi tức khổng lồ cho các nhà đầu tư. Tới tháng 2/1920, Ponzi đã có trong tay 5.000 USD, một khoản tiền khổng lồ khi đó. Đến tháng 3, ông đã có 30.000 USD. Tiền làm Ponzi lóa mắt. Ông thuê mướn hàng loạt nhân công và gom tiền tại toàn bộ các khu vực New England và New Jersey. Nhà đầu tư được trả lãi lớn đã mạnh dạn động viên bạn bè, người thân tham gia.
Tới tháng 5, Ponzi đã có 420.000 USD. Người người bán nhà, đập lợn tiết kiệm, mang tới cho Ponzi. Phần lớn khi nhận được tiền lãi lại tái đầu tư cho Ponzi với hy vọng sẽ được hưởng lợi tức lên tới 100%. Vào tháng 7, Ponzi đã có gần 8 triệu USD.
Cái kết không có hậu cho trùm lừa đảo
Vấn đề là Ponzi không biết cách để biến ý tưởng của bản thân thành hiện thực. Thực tế là không có đủ lượng IRC cho Ponzi mua và dù cố gắng, ông cũng chỉ gom được 27.000 IRC trong khi phải mất tới 53.000 IRC, Ponzi mới có đủ tiền trả cho 18 nhà đầu tư đầu tiên.
Dù bế tắc trong cách kiếm tiền, Ponzi vẫn sống rất xa hoa khi mua cho vợ một tòa lâu đài, sắm xe hạng sang, đầu tư vào các ngân hàng, doanh nghiệp... Tuy nhiên, chẳng mất nhiều thời gian, tới tháng 8 cùng năm, người ta phát hiện Ponzi đang trả lãi cho nhà đầu tư cũ bằng tiền của nhà đầu tư mới. Hành động này vốn được gọi là “cướp Peter trả cho Paul", giờ đã có cái tên chính thức là “kiểu lừa Ponzi”.
Năm 1920, Ponzi bị truy tố vì tội lừa đảo và phải thụ án một thời gian trong các nhà tù liên bang trước khi bị trục xuất về Italy vào năm 1934. Ông ta chết trong cảnh trắng tay tại Rio de Janeiro (Brazil) vào năm 1949 và được chôn trong một nghĩa trang của người nghèo.
Charles Ponzi an phận tuổi già.
Liên quan tới vụ lừa đảo lớn nhất phố Wall năm 2008, Bernard Madoff, năm nay 70 tuổi - người sáng lập và là chủ tịch của Bernard L. Madoff Investment Securities LLC, quỹ đầu tư cho các cá nhân giàu có, quỹ tương hỗ và một số tổ chức khác, đã bị buộc tôi liên quan đến một vụ gian lận tài chính lên tới 50 tỷ USD
Bài Viết Ngẫu Nhiên:
Truyện cười Vova 18+
Tổng hợp các FONT chữ
[English Study] - The Cambridge Dictionary of Statistics, Third Edition
Một số công cụ chỉnh sửa ảnh trực tuyến tiêu biểu !
Conflict: Global Terror | Storm | Eng | Rip
LogOn Screen AiO 2009
Sinh viên... quỷ
PicMarkr Pro 1.0.0.1
UltraISO Premium Edition 9.3.0 Build 2612 - VERRYGOOD
[English Study] - TRọn bộ: All Clear - Listening and Speaking with Collocations
Bernard Madoff, người đã lấy đi một cách khéo léo 50 tỷ USD của các nhà đầu tư Mỹ và mới bị phát giác cuối năm 2008. Tuy không có quan hệ máu thịt gì với Charles Ponzi, nhưng cách ông trùm chứng khoán phố Wall lừa đảo nhà đầu tư y hệt như Charles Ponzi đã từng làm hồi đầu thế kỷ 20. Được mệnh danh là "ông tổ” của các trùm lừa đảo tín dụng đa cấp, Charles Ponzi trong vòng 2 năm (1919 - 1920) đã huy động được 15 triệu USD một con số khổng lồ vào thời điểm đó từ hàng vạn khách hàng đã bị mất tiền thông qua "kế hoạch Ponzi".
Dù nhiều người chưa bao giờ nghe tên Ponzi, thuật ngữ "Ponzi scheme" là một sự mô tả được nhiều người biết về một hệ thống các kế hoạch "kiếm tiến nhanh" có tính chất lừa đảo được thực hiện thông qua mạng Internet và những nơi khác cho đến ngày nay. Bí danh của ông bao gồm Charles Ponei, Charles P. Bianchi, Carl và Carlo.
Bôn ba và bài học vỡ lòng của tài năng lừa đảo
Nhiều thông tin về cuộc đời của Charles Ponzi hơi khó xác định do ông có xu hướng phịa và thêm thắt màu mè vào sự thật về bản thân mình. Ông được sinh ra với tên là Carlo Ponzi ở Lugo, Italia năm 1882 (không phải Parma như một số nguồn tài liệu, dù ông đã sống ở đó thời niên thiếu). Ông đã làm một công nhân bưu điện nhưng đã sớm bỏ ngang và được nhận vào học ở Đại học Roma La Sapienza. Bạn bè ông xem trường đại học này là một "kỳ nghỉ mát bốn năm", và ông đã nhập bọn với họ lang thang các quán bar, cà phê và opera. At some point, short on funds, Ponzi đã bỏ học và lên tàu S.S. Vancouver đi Boston, Massachusetts, Mỹ.
Charles Ponzi sinh tại Lugo (Italia) vào năm 1882. Lớn lên, Ponzi phải kiếm sống bằng nghề đưa thư và sau đó được chấp nhận vào học tại Đại học Rome ở La Sapienza. Có cơ hội học tập để đổi đời nhưng Ponzi không tận dụng. Bạn bè tả rằng thời gian học đại học với Ponzi như một kỳ đi nghỉ kéo dài 4 năm.
Suốt quãng thời gian đó, Ponzi liên tục la cà quán bar, cà phê và các nhà hát opera. Cuối cùng khi hết vốn, Ponzi buộc phải bỏ học và lên tàu S.S. Vancouver tới kiếm sống ở Boston, Massachusetts (Mỹ).
Theo lời Ponzi, ông đã tới Mỹ khi trong túi chỉ có vỏn vẹn 2 USD và 50 xu. Toàn bộ số tiền mang theo để tạo lập cuộc sống mới ở Mỹ đã bị nướng vào các cuộc đỏ đen trong những ngày lênh đênh trên biển.
Hết tiền, Ponzi buộc phải học tiếng Anh và dành vài năm, làm nhiều việc khác nhau để kiếm sống. Đã có lúc Ponzi làm nghề rửa bát cho một nhà hàng và ngủ ngay trên sàn nhà. Nhờ tích cực lao động, Ponzi được thăng cấp lên vị trí bồi bàn để rồi bị sa thải vì tội lừa gạt khách hàng và trộm cắp.
Thất nghiệp, Ponzi tìm tới Montreal, Canada và trở thành người thu ngân trong chi nhánh mới mở của ngân hàng Banco Zarossi. Để thu hút khách, ông chủ Zarossi trả khoản lợi tức lên tới 6% (gấp đôi các đối thủ) cho những ai chịu gửi tiền vào ngân hàng của ông ta. Kết quả là hoạt động làm ăn của Zarossi lên như diều gặp gió. Nhưng Ponzi hiểu rõ rằng ngân hàng đang gặp rắc rối vì các khoản nợ xấu và quan trọng hơn là tiền thu được không được đầu tư vào sản xuất. Để duy trì hoạt động, Zarossi thường lấy tiền của nhà đầu tư sau để trả cho nhà đầu tư trước. Cuối cùng ngân hàng sụp đổ, nhưng Zarossi đã kịp trốn sang Mexico.
Sau đó, Ponzi ở lại Montreal một thời gian. Do hết tiền, ông lại làm giả chi phiếu và bị xử 3 năm tù ở Quebec. Mãn hạn tù, Ponzi về Mỹ, nhưng bị lừa tham gia một đường dây vận chuyển người Italy nhập cư trái phép. Ông bị bắt và tiếp tục ngồi tù thêm 2 năm nữa ở Atlanta. Ở đây, Ponzi chơi thân với một tù nhân có tên Ignazio Lupo và chứng kiến tên này được trả tự do sớm khi giả ốm thập tử nhất sinh bằng cách ăn xà phòng cạo râu. Ponzi lại có thêm bài học nữa về “sức mạnh” của những lời nói dối.
Siêu tốc đi đến giàu sang
Khi được tự do, Ponzi trở về Boston, yêu và cưới một cô gái trẻ có tên Rose Gnecco. Lẽ ra Ponzi sẽ có một cuộc sống bình thường như bao người khác. Nhưng ông lại muốn vợ mình sớm được hưởng đời nhung lụa.
Vậy là Ponzi lao vào kiếm tiền. Ông thử làm nhiều công việc khác nhau trước khi nghĩ ra ý tưởng lập một cuốn niên giám điện thoại lớn có số của các doanh nghiệp và sẽ thu lời nhờ quảng cáo ở đó. Đây là ý tưởng để người ta hình thành cuốn niên giám Yellow Pages để bán quảng cáo cho khách hàng. Tuy nhiên, khi ý tưởng của Ponzi chưa thành hiện thực thì công ty của ông ta phá sản.
Ponzi bị bắt năm 1910
Vài tuần sau đó, Ponzi nhận được lá thư từ một công ty ở Tây Ban Nha đề nghị trao đổi về ý tưởng kinh doanh của anh. Trong thư có một tấm phiếu IRC (phiếu thay cho con tem để gửi thư miễn phí toàn cầu). Đó là thứ mà Ponzi chưa từng tìm thấy.
Khi tìm hiểu về nó, Ponzi biết được rằng nhiều nơi trên thế giới đã dùng IRC. IRC có giá trị ngang một con tem ở một nước trong khi giá tem mỗi nơi một khác. Ponzi phát hiện cơ hội làm giàu nến ông ta mua IRC ở nơi giá rẻ như quê nhà Italy và bán nó ở nơi giá cao như tại nước Mỹ. Tìm ra kẽ hở này, Ponzi lên kế hoạch làm giàu, gồm 4 bước cơ bản: gửi tiền ra nước ngoài, mua IRC; gửi IRC về Mỹ; đổi IRC ra tem và bán tem kiếm tiền. Ponzi nhẩm tính khoản lợi nhuận thu được, sau khi trừ chi phí, có thể vượt quá 400% và quan trọng hơn, việc này hoàn toàn hợp pháp.
Vạch xong kế hoạch, Ponzi bắt đầu tìm sự giúp đỡ tài chính. Ông kêu gọi bạn bè cho mượn tiền và hứa trả họ lãi suất lên tới 50% trong vòng 45 ngày.
Ponzi thành lập Công ty môi giới chứng khoán. Một vài người mạnh dạn bỏ tiền đầu tư và được trả lãi như đã cam kết. Tiếng lành đồn xa, các khoản đầu tư thi nhau chảy về. Ponzi thuê mướn hàng loạt nhân viên và hứa sẽ trả khoản lợi tức khổng lồ cho các nhà đầu tư. Tới tháng 2/1920, Ponzi đã có trong tay 5.000 USD, một khoản tiền khổng lồ khi đó. Đến tháng 3, ông đã có 30.000 USD. Tiền làm Ponzi lóa mắt. Ông thuê mướn hàng loạt nhân công và gom tiền tại toàn bộ các khu vực New England và New Jersey. Nhà đầu tư được trả lãi lớn đã mạnh dạn động viên bạn bè, người thân tham gia.
Tới tháng 5, Ponzi đã có 420.000 USD. Người người bán nhà, đập lợn tiết kiệm, mang tới cho Ponzi. Phần lớn khi nhận được tiền lãi lại tái đầu tư cho Ponzi với hy vọng sẽ được hưởng lợi tức lên tới 100%. Vào tháng 7, Ponzi đã có gần 8 triệu USD.
Cái kết không có hậu cho trùm lừa đảo
Vấn đề là Ponzi không biết cách để biến ý tưởng của bản thân thành hiện thực. Thực tế là không có đủ lượng IRC cho Ponzi mua và dù cố gắng, ông cũng chỉ gom được 27.000 IRC trong khi phải mất tới 53.000 IRC, Ponzi mới có đủ tiền trả cho 18 nhà đầu tư đầu tiên.
Dù bế tắc trong cách kiếm tiền, Ponzi vẫn sống rất xa hoa khi mua cho vợ một tòa lâu đài, sắm xe hạng sang, đầu tư vào các ngân hàng, doanh nghiệp... Tuy nhiên, chẳng mất nhiều thời gian, tới tháng 8 cùng năm, người ta phát hiện Ponzi đang trả lãi cho nhà đầu tư cũ bằng tiền của nhà đầu tư mới. Hành động này vốn được gọi là “cướp Peter trả cho Paul", giờ đã có cái tên chính thức là “kiểu lừa Ponzi”.
Năm 1920, Ponzi bị truy tố vì tội lừa đảo và phải thụ án một thời gian trong các nhà tù liên bang trước khi bị trục xuất về Italy vào năm 1934. Ông ta chết trong cảnh trắng tay tại Rio de Janeiro (Brazil) vào năm 1949 và được chôn trong một nghĩa trang của người nghèo.
Charles Ponzi an phận tuổi già.
Liên quan tới vụ lừa đảo lớn nhất phố Wall năm 2008, Bernard Madoff, năm nay 70 tuổi - người sáng lập và là chủ tịch của Bernard L. Madoff Investment Securities LLC, quỹ đầu tư cho các cá nhân giàu có, quỹ tương hỗ và một số tổ chức khác, đã bị buộc tôi liên quan đến một vụ gian lận tài chính lên tới 50 tỷ USD
**************** Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè! |
Hiện chưa có lời bình nào cho bài viết này.